Edit + Beta: Mạn Mạn
Mua nhẫn xong, Nguyễn Tố thấy hơi hối hận.
Bị ảnh hưởng bởi mẹ nuôi, Nguyễn Tố là một người rất coi trọng hình thức. Khi còn sống một mình trong căn phòng chật hẹp, cô vẫn thường xuyên tới cửa hàng hoa mua một bó hoa về cắm trong nhà, điều này khiến tâm trạng cô trở nên tốt hơn. Cô luôn cố gắng sắp xếp làm sao để cuộc sống của mình trở nên có ý nghĩa hơn. Thói quen này vẫn giữ cho tới khi đến nhà họ Quý. Đúng lúc cô mang một bó hoa trông như những ngôi sao nhỏ về nhà vừa ngâm nga hát vừa cắm vào bình thì mẹ Quý từ bên ngoài bước vào, thấy cảnh này, hiếm khi lại nhìn thêm vài lần.
Mặc dù chỉ mới hai ngày ngắn ngủi nhưng quả thật Nguyễn Tố đã khiến cho căn nhà này trở nên đầy sức sống.
Mỗi lần ra ngoài mua đồ ăn, cô đều mua thêm một ít đồ vật này nọ về. Trên ban công của phòng ngủ chính bày đầy chậu sen đá nhỏ xinh.
Ăn tối xong, Nguyễn Tố như làm ảo thuật biến ra một hộp xếp hình đưa cho Đậu Tương.
Đậu Tương vô cùng vui mừng, hỏi: “Cái này tặng cho cháu ư?”
Nguyễn Tố lắc đầu cười: “Không phải.”
Đậu Tương thất vọng a lên một tiếng, “Không phải tặng cho cháu ạ…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT