Ngô Lão Cẩu chính là ông nội tôi, là đời đầu tiên của Ngô gia ở Trường Sa, chính là một thổ phu tử chính thống từ trong làng trộm mộ đi ra ngoài, mũi của ông nội tôi trong lần đầu tiên đổ đấu đã bị phế đi. Chuyện cũ của ông đã rất quen thuộc , cũng không cần phải lắm lời nữa. Chỉ cần nói sơ qua một chút thôi.
Ông nội của tôi cũng giống như Trần Bì A Tứ, cũng trải qua một lần đại án, hơn nữa vụ án này cấp bậc còn lớn hơn nữa, chính là vụ án về quyển sách lụa thời Chiến quốc. Lúc ấy vụ án này rất chấn động, cũng vì có liên quan quá rộng, nên không thể nói được nhiều. Tóm lại một lần đại án kia gần như đã khiến cho toàn bộ thổ phu tử ở Trường Sa bị xóa sạch, lúc đó ông nội tôi bị Cầu Đức Khảo lừa, phải trốn tới Hàng Châu, Lão Cửu Môn mới có kết cục như bây giờ, từ đó về sau bị xuống dốc, vẫn chưa gượng dậy nổi, đây cũng là nguyên nhân làm cho danh tiếng của Cẩu Ngũ Gia vì sao lại lớn như vậy. Mà danh tiếng này, cũng không phải hoàn toàn là mỹ danh, dù sao một lần sóng gió đó, nhiều người đột nhiên bị bỏ tù, còn có nhiều người bỏ mạng, chỉ có ông nội tôi là sống sót, thì ít nhiều gì cũng sẽ dấy lên một vài tin đồn.
Bản thân tôi cũng có cảm giác, một lần đại án kia, có thể là cấp trên đối với Lão Cửu Môn Trường Sa bắt đầu sinh ra chú ý, đồng thời cũng bắt tay thủ tiêu. Cho nên ông nội tôi từ đó vẫn ru rú ở trong nhà, vô cùng khiêm tốn, tới khi tôi đột nhiên nghe có người hỏi ông như vậy, tôi cũng không khỏi giật mình.
Cẩu Vương — Cẩu Ngũ Gia, tất nhiên thú vị nhất chính là ông tôi nuôi chó, ông nội của tôi là một người rất mê chó, nuôi chó không ít, sự hiểu biết về loài chó cũng rất nhiều, thế nhưng đồng thời ông cũng ăn thịt chó, hơn nữa ăn cũng rất vui vẻ, vô cùng kì lạ.
(Hội những người yêu chó không thích điều này = _ =)
Con chó mà ông nội tôi thích nhất tên là Tam Thốn Đinh, là một loại chó Tây Tạng rất nhỏ, loài chó này trời sinh nuôi không bao giờ lớn, chỉ có mấy trăm gam, luôn luôn được ông ôm ở trong tay áo mang đến mang đi.
Ông nội của tôi nói loại chó này chính là một loại chó nhạy cảm nhất, không bao giờ tin người xa lạ, muốn lấy được sự tin tưởng của nó rất khó, nếu như cảm giác được có kẻ muốn hại người, con chó này ở trong tay áo nhất định sẽ báo động cho chủ nhân biết.
Sau khi ông nội tôi gặp phải chuyện không may cũng không bao giờ tin người khác, lòng người dễ thay đổi khiến cho trái tim của ông băng giá, cho nên lúc nào cũng mang theo con chó này. Song đi đến Hàng Châu này là một quê hương rất tốt, nơi này không như Lão Cửu Môn Trường Sa quá nhiều thị phi kia, cho nên, ông nội mới nói với tôi một chuyện, khiến cho tôi có cái nhìn khác trước về con chó này.
Ông nội tôi không sợ quỷ thần mà lại e sợ lòng người, nhưng mà ông cũng có ngoại lệ, có một lần ông tôi đi tới Nam Ninh ở Quảng Tây, ở lại trong một nhà khách. Vào ban đêm, khi ông đi WC ( vào thời điểm hiện tại tất cả nhà khách đều là WC chung ), liền phát hiện WC có một bộ phận rất kỳ lạ, giống như đã từng được sửa đổi lại, bốn phía toàn ván gỗ đóng đinh lên. Do ông ăn đồ không tốt bị đau bụng, đang trong lúc buồn chán muốn chết, liền hướng vào khe hở trên tấm ván gỗ nhìn, thấy phía sau ván gỗ,  lại là một cánh cửa sắt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play