Khi đó tôi lại tái phát bệnh cũ, nghĩ hắn đang nói đùa, thứ nhất, trên lưng tôi không có bất kỳ cảm giác gì, thứ hai, nếu quả thực trên lưng tôi có vật gì bám lấy thì Báo Tát hẳn là không bình tĩnh được như vậy. Tuy nhiên tôi vẫn quay đầu nhìn lại, thấy được một nùi tóc.
Chỉ thấy một nùi tóc, những phần khác ở dưới bả vai tôi nên không thấy rõ lắm. Tuy nhiên tôi không có chút cảm giác về trọng lượng nào.
Cổ tôi trong nháy mắt cứng ngắc, quay đầu trở lại nhìn Báo Tát, thầm nghĩ anh cũng thật ghê gớm, thực có cái gì trên lưng tôi, anh có cần phải bình tĩnh như thế không, chẳng lẽ tôi đang cõng vợ bé nhà anh?
“Đừng hoảng sợ.” Báo Tát uống một hớp rượu, “Anh cứ leo lên đi đã, lúc anh lên đến chỗ tôi, tôi sẽ có cách gạt nó rơi xuống.
“Anh không sợ nó sao?” Tôi hỏi ngốc một câu, Báo Tát nói: “Uống xong hai bình tôi còn dám đè nó.”
Báo Tát luôn luôn rượu không rời thân, dường như chưa hoàn toàn uống say, tuy nhiên cũng chẳng phải tỉnh táo hoàn toàn, tôi ở chỗ này còn có thể ngửi được mùi rượu trong hơi thở của hắn, hiện tại xem ra tuy là uống rượu nhưng rượu vẫn còn có đạo lý.
Tôi căng thẳng đến mức khoé miệng cũng bắt đầu tê dại, kỳ thực gáy tôi chẳng có cảm giác gì, tuy nhiên tôi cứ có ảo giác trên gáy mình có tóc đang cọ lên. Loại cảm giác buồn buồn ngưa ngứa này thậm chí còn lan đến quai hàm tôi, làm tôi mãnh liệt muốn quay đầu lại nhìn, nhưng tận lực nhịn xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT