Về tới nhà, Phương Mỹ Di vẫn còn không vui.
Cố Di Gia rót cho cô ấy ly nước ấm rồi nói: "Đừng tức giận, cậu tức giận với người không liên quan làm gì, không đáng."
Phương Mỹ Di tự rót cho mình một ly nước, vẫn còn khó chịu nói: "Bọn họ cho rằng bọn họ là ai, tính tình kiểu gì vậy hả? Tớ còn cho rằng người của khu nhà tập thể rất tốt, không ngờ là..."
Cố Di Gia cười nói: "Lúc nghe nói bọn họ là người nhà của chính ủy Mã tớ đã biết tính cách của bọn họ thế nào rồi."
Mặc dù chưa từng gặp qua, nhưng cô biết vợ và con cái chính ủy Mã sống như thế nào, cũng biết anh ấy vẫn luôn gửi tiền về quê, nuôi mẹ và các em trong nhà, vì thế mà không tiếc để cho vợ và con mình ăn không đủ no, mặc không đủ ấm.
Mẹ và em trai em gái của chính ủy Mã có thể yên tâm thoải mái nhận tiền lương mà anh ấy gửi về, làm như không thấy tình cảnh của Chu Hồng Anh và con cái cô ấy, cũng đủ thấy tính cách của bọn họ thế nào.
Phương Mỹ Di nghe xong chuyện của chính ủy Mã thì kinh ngạc một lúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play