Phương Mỹ Di không nhịn được mà phì cười.
Cô ấy còn chưa từng rơi vào cảnh bị người khác ăn hiếp bao giờ, là con gái của sư đoàn trưởng, từ nhỏ đã được cưng chiều. Mặc dù ngày thường bản thân cô ấy cũng là người biết phân rõ phải trái, nhưng khi đối mặt với người không nói đạo lý thì cô ấy cũng sẽ không kiềm chế sự bực bội mà nhường nhịn đối phương.
Phương Mỹ Di trực tiếp đáp trả Mã Xuân Hoa: "Cô không thấy chúng tôi đều đang cầm đồ à, làm gì còn tay nào mà giúp các cô mang vác đồ nặng như thế. Hơn nữa bọn tôi chỉ là hai cô gái yếu đuối mà thôi, sao mà giúp mấy người được hả?"
Sau đó, cô ấy quay qua nói với bác gái Mã: "Bác gái, không phải là tôi không muốn giúp, mà là tôi thấy con gái bác khá cường tráng, tôi và Gia Gia yếu đuối như vậy sao có thể làm được mấy việc nặng như này chứ. Mẹ tôi nuôi tôi lớn như này còn chưa từng để tôi phải làm việc nặng khi nào đâu."
Vẻ mặt bác gái Mã cứng đờ.
Trước giờ bà ta chính là kiểu người xã giao tốt, biết ăn nói, có nhân duyên vô cùng tốt, những lúc bà ta muốn chiếm món lợi từ chỗ người khác, chỉ cần hạ thấp mình xuống thì người ngoài cũng không tiện cứ nắm mãi lấy không buông.
Ai mà ngờ được hai cô gái này không biết khách khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT