Chính ủy Mã nhìn thấy mẹ khóc, trong lòng có chút áy náy, cảm thấy mình bất hiếu, không thể ở cùng người để hiếu thuận. May là mẹ anh ấy không để ý, nói rằng có con trai thứ và con gái út ở cùng là được rồi, anh ấy làm việc lớn, không thể ở cùng cũng không sao.
Chính loại cảm giác tội lỗi này, khiến mỗi lần anh ấy gửi tiền về đều sẽ gửi thêm tiền cho họ, sợ họ ở quê không ăn uống đầy đủ.
Chu Hồng Anh im lặng nhìn cảnh tình mẹ con thắm thiết này, như khúc gỗ đứng đó, không phát ra tiếng động.
Từ trước đến nay, lúc ở trong nhà cô ấy vẫn luôn không có cảm giác tồn tại, nếu không có ai kêu cô ấy thì cô ấy chỉ có thể đứng một mình ở đó mà chờ.
Như lúc này đây, cũng không có ai quan tâm đến cô.
Sau khi hai mẹ con tâm tình xong, bác gái Mã hỏi: "Con cả, hôm nay con đi đâu mà không đến đón chúng ta? Chẳng phải mẹ đã nhờ người gửi điện báo cho con, nói hôm nay sẽ đến sao? Chúng ta chờ con cả buổi rồi."
Mã Xuân Hoa cũng oán giận nói: "Anh cả, sao anh không đi đón chúng em, không thì để chị dâu đi đón cũng được, chúng em đỡ phải chuyển nhiều đồ đạc như vậy, lại còn bị người ta bắt nạt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play