Mấy ngày sau, có người đến nhà tôi ngỏ lời cầu hôn.

“Cái gì?!”

Tôi không thể ngạc nhiên hơn.

Người đến đã ngỏ lời cầu hôn tôi, muốn tôi gả cho chủ tịch của tập đoàn Hằng Thế.

Tôi cảm thấy rất choáng váng, tôi là đàn ông đấy, trông tôi chẳng có chút nữ tính nào hết đó.

“Xin lỗi, tôi không thể đồng ý, tôi không biết tại sao chủ tịch của mấy người lại làm ra quyết định này, vả lại tôi cũng chưa từng gặp hắn……”

“Ngài đã gặp rồi.” Người đến ngắt lời tôi.

“Tôi đã gặp rồi?” Sao tôi lại không nhớ.

Hằng Thế là một công ty đa quốc gia, có thế lực ở cả hai giới trắng đen, tại sao tôi không nhớ rõ mình đã từng gặp chủ tịch của Hằng Thế chứ?

“Chủ tịch nói nếu ngài quên rồi, thì hãy nhắc lại cho ngài nhớ. Trước đó không lâu, chủ tịch đã không cẩn thận đụng vào ngài ở Hilton.”

Hilton?

Tôi kinh ngạc hỏi:

“Chủ tịch của mấy người…… Chắc không phải là Phương Trọng Vũ đâu nhỉ?”

Cái người đẹp như thiên thần ấy.

“Đúng vậy.”

Tôi không biết phải nói gì nữa, thảo nào lúc đó y nói chúng tôi sẽ gặp lại nhau sớm thôi, hóa ra vào thời điểm đó y cũng đã có quyết định này. Thế nhưng, tốt xấu gì tôi cũng là một thanh niên trai tráng, làm sao có thể gả cho một người đàn ông khác làm vợ được?

“Chủ tịch nói mấy ngày nữa ngài ấy sẽ tự mình đến cửa cầu hôn, ngài chỉ cần ở nhà đợi là được.”

Người nọ nói xong liền rời đi.

Lòng tôi rối như tơ vò vậy.

Tại sao lúc đó tôi lại muốn đi toilet chứ? Nếu tôi không đi thì đã không có chuyện gì xảy ra vào ngày hôm nay rồi.

Nghĩ đến những tin đồn về y, tôi càng cảm thấy tai họa sắp xảy ra với mình.

Phương Trọng Vũ chỉ mới đảm nhận vị trí chủ tịch của Hằng Thế vào đầu năm nay, cha y đột ngột qua đời vì xuất huyết não không cứu chữa kịp. Nghe nói xưa nay y rất cứng rắn, chỉ cần là chuyện mà y đã quyết định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi. Hơn nữa, y sẽ sử dụng mọi cách để đạt được mục đích, không bao giờ cho phép bất kỳ ai chống lại mình.

Theo như những lời này, vậy thì chẳng phải tôi sẽ không thể nào thay đổi vận mệnh trở thành vợ của y sao? Tôi chỉ cảm thấy tương lai tối mờ tối mịt.

Tuy rằng Y thị là anh lớn trong giới kinh doanh ở Đài Loan, nhưng bất kể thế nào cũng không bằng Hằng Thế được.

Tại sao? Tại sao y lại coi trọng tôi chứ?

“Anh cả, anh yên tâm đi ra ngoài tránh đầu sóng ngọn gió đi, em sẽ không để ai buộc anh làm chuyện mà anh không thích đâu.” Y Diễm ôm lấy vai tôi, mặt đầy vẻ tức giận.

“Không, anh không thể đi được.” Tôi lắc đầu.

“Tại sao? Chẳng lẽ anh muốn……” Tử Lung lo lắng hỏi.

“Không phải, sao anh có thể……” Tôi không nói tiếp được nữa.

“Anh đi rồi, anh sợ Phương Trọng Vũ sẽ không buông tha cho mọi người.”

Cha lên tiếng:

“Triển, nghe lời em con, ra ngoài trốn một thời gian đi. Người mà Phương Trọng Vũ muốn là con, con không ở đây thì cậu ta làm gì được chúng ta chứ?”

“Con……”

“Anh cả đừng lo, tụi em sẽ không sao đâu.”

Dưới sự kiên trì của cả nhà, tôi đã thu dọn hành lý và rời khỏi Đài Loan suốt cả đêm.

-Hết chương 2-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play