Sau khi rời khỏi phòng Thời Niệm, Aizel lại đi tới phòng ngủ chính bên cạnh, một cơn gió nhẹ thổi qua tấm rèm màu xanh da trời trước cửa sổ, dưới tấm rèm cửa phấp phới, đôi giày trắng nhỏ của Thời Niệm trông cực kỳ rõ ràng.
"Meo meo~"
Phái Kỳ lướt qua Aizel một cách thanh lịch, cái đuôi lớn mềm mại của nó quét qua chân Aizel và đi về hướng Thời Niệm.
Thời Niệm trốn sau rèm cửa sổ, bàn tay nhỏ bé căng thẳng nắm chặt một góc rèm, liếc mắt thấy con mèo trắng nhà mình đang chạy tới, bé kinh ngạc khom lưng ôm lấy nó: "Phái Kỳ."
Một cơn gió lại thổi qua, rèm cửa che khuất Thời Niệm bị gió thổi bay, đồng thời cũng làm cho bé thấy rõ anh Alpha đang đứng ở cửa. Nhóc con ôm cô mèo trắng mà ngớ người, cái miệng nhỏ nhắn mềm mại bởi vì khiếp sợ mà hơi hé ra.
Aizel đi thẳng đến trước mặt Thời Niệm rồi nắm lấy cánh tay bé, giọng nói hơi giương cao: "Hoa hồng nhỏ, bắt được em rồi."
Thời Niệm ngây thơ mờ mịt nhìn cậu, mãi vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT