Cậu cùng Lương Loan đi đến một nơi gọi là Ngô Sơn Cư, thấy cổng lớn đã khóa chặt, nơi này cổ kính giống hệt như một cửa hàng đồ cổ. Cậu thở dài, xoay người muốn đi, lại thấy Lương Loan đập cửa vài cái.
Cánh cửa rất dày và nặng, đập vào cũng không thấy tiếng mấy, nhưng Lê Thốc lại nghe thấy bên trong truyền đến vài thanh âm: “Ai vậy?”
Tiếp đó cánh cửa chợt hé mở, một người đi ra hỏi, Lê Thốc lúc này mới phát hiện trong đó có rất nhiều người.
“Cô là?” Người nọ hỏi.
Lương Loan lấy cái “tay đứt” trong ba lô của Lê Thốc ra, đưa qua: “Đưa cho lãnh đạo của mấy người, ai cũng được, miễn là quản lý sẽ biết, cho hắn xem thứ này, tôi tới chỗ gần đây ngồi uống trà, nếu người kia có hứng thú thì nói hắn ra đấy tìm tôi.” Nói xong quay đầu bỏ đi.
Lê Thốc không hiểu gì bám theo Lương Loan đi vào một quán trà gần đó, chưa đợi cậu đặt câu hỏi, Lương Loan đã xoay người hỏi cậu: “Lão nương vừa nãy có soái không?”
“Soái, soái chết người, giống hệt nữ sát thủ luôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT