Vì thế, Lão Hổ lại bước vào khu dân cư. Ban đầu, nó không hề vui vẻ gì, bởi nó không muốn vào nhà của con người. Nhưng nghĩ đến nhiệm vụ hệ thống còn chưa hoàn thành dù không muốn nó cũng chỉ có thể cùng Mạch Mạch đến nhà của Dụ Minh Ngọc.
Nhà của Dụ Minh Ngọc rất gọn gàng, sàn gỗ màu cà phê nhạt sạch sẽ vô cùng, tường không có một hạt bụi hay vết bẩn nào, trái ngược hẳn với hành lang bên ngoài cũ kỹ và bong tróc. Ngoại trừ một vài chỗ dính lông chó, các đồ đạc đều bóng loáng sạch sẽ, cho thấy cô ấy là người yêu sạch sẽ.
Điều duy nhất khiến Lão Hổ không quen là mùi của con chó lớn tràn ngập khắp căn nhà khiến Lão Hổ và Mạch Mạch dựng lông.
Trong phòng, Bội Bội cũng ngửi thấy mùi của những con mèo lạ. Ban đầu, nó đang ngủ trong phòng nhưng hoảng sợ chạy ra ngoài, loạng choạng đi tới đi lui, tự chơi đùa với bản thân, trông rất điên khùng, không hổ danh là Husky!
Bội Bội thân hình khá lớn, nó vây quanh Lão Hổ và Mạch Mạch, không ngừng ngửi. Có lúc chạm vào mũi chúng, có lúc lại muốn ngửi mông chúng nhưng điều khiến Lão Hổ không chịu nổi là nó cứ thở phì phì. Lão Hổ quyết định kéo Mạch Mạch cùng nhảy lên bàn trà.
Dụ Minh Ngọc không quấy rầy chúng, muốn giải quyết vấn đề, ít nhất cũng phải để chúng quen nhau trước. Hơn nữa, Bội Bội là một chú chó có tính cách thân thiện, cô ấy không lo lắng hai bên sẽ đánh nhau.
Nhìn thấy tình hình đã yên tĩnh trở lại, Dụ Minh Ngọc dẫn Lão Hổ và Mạch Mạch đến bên cửa sổ, một tay chỉ ra ngoài cửa sổ, một tay vuốt ve Bội Bội đang không ngừng cọ vào cô, khuôn mặt tràn đầy hoang mang nói: “Bội Bội không biết vì sao, buổi tối vẫn luôn kêu ầm lên.”
“Mi hay kêu vì cái gì?” Lão Hổ hỏi đơn giản.
“Vừa rồi tớ có kêu đâu?” Bội Bội ngạc nhiên tròn mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT