Màn đêm buông xuống, mây đen giăng đầy. Ngoài phòng, cuồng phong thổi tán loạn, tiếng gió rít giống như quỷ khóc sói gào làm Dụ Minh Ngọc đang ngủ hoảng sợ, giấc ngủ chập chờn của cô bị dọa tỉnh.
Nghe thấy ngoài phòng khách có tiếng chó sủa, sợ rằng giữa đêm sẽ quấy rầy hàng xóm, cô xoa mắt rồi vội vàng ra ngoài trấn an con chó.
“Bội Bội, đừng kêu nữa, như vậy là làm phiền hàng xóm đấy!” Bội Bội là một con Husky, thường ngày nó cũng hay la hoảng, nên lúc này cô không thấy lạ.
Nhưng vừa mở đèn lên, cô phát hiện Bội Bội đang hoảng sợ mà tru lên với thứ gì đó ở bên ngoài cửa sổ, dù cô vuốt ve lông và trấn an nó cũng không được. Đang lúc định dẫn Bội Bội vào nhà, cô phát hiện nó kẹp đuôi, bốn chân run rẩy, như thể đã nhìn thấy thứ gì khủng khiếp.
Rốt cuộc là nó đã nhìn thấy thứ gì?
Trên mạng có nói một số động vật có thể nhìn thấy những thứ mà con người không thể thấy, có thể là ma quỷ, cũng có thể là trộm cắp. Nhưng dù là gì thì cô cũng không muốn gặp phải, nhất là khi cô chỉ sống một mình.
Dụ Minh Ngọc bất giác nuốt nước miếng, khẽ run rẩy nhìn quanh, thấy không có gì bất thường, cô mới lấy hết can đảm đến gần cửa sổ cẩn thận nhìn ra ngoài.
Khu dân cư Hoa Dân xếp thành hàng ngang, từ cửa sổ chỉ có thể nhìn thấy tầng lầu đối diện và quần áo treo bên cửa sổ của các gia đình, ngoài ra không thấy gì khác.
Lúc này đã khoảng hai giờ sáng, trong tiểu khu yên tĩnh đến mức cô cảm thấy như chỉ có mình mình còn thức. Ánh trăng chiếu vào người cô, tạo ra một cảm giác âm u, cộng thêm ánh đèn leo lét trong tiểu khu làm không khí càng thêm khủng bố. Cô cảm thấy lạnh cả người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play