Hách Liên Cẩn cầm công văn trên tay, rõng rạc đọc lớn từng chữ, khiến trên dưới triều đình Đại Khải vạn phần khiếp sợ. Quốc Vương Đại Kiến đề nghị hòa thân, mà đối tượng hòa thân bọn họ muốn thế nhưng lại chính là Viên Tinh Dã.

"Đại Kiến chúng ta xưa nay vẫn luôn có truyền thống Quốc Vương chấp nhận tiểu thiếp gả thấp từ bậc quân chủ để thể hiện thần ý, đối với thần tử chúng ta mà nói, đây là một loại ân sủng vô thượng. Đại Kiến Vương một lòng ngưỡng mộ văn hóa Trung Nguyên, tôn vinh vương triều Đại Khải, nay có thể nhân cơ hội hy vọng thành toàn chuyện hòa thân lần này, hai nước thành lập hiệp định, vĩnh viễn không bao giờ giao chiến."

Hòa thân đổi lấy yên bình biên cương cơ hồ vẫn luôn là chuyện hết mực bình thường, Khải triều mấy đời trước cũng từng có vài lần ví dụ, nhưng đa phần vẫn luôn tuyển chọn nữ tử chưa thành thân từ trong hoàng thất làm đối tượng. Yêu cầu phi tử hòa thân, đây vẫn là lần đầu tiên thấy được.

Phi tử cũng thôi đi, nhưng cố tình lại phải là Viên Tinh Dã.

Không thể không nói chủ ý lần này của Đại Kiến Vương thực tốt, Viên Tinh Dã tay cầm trọng binh, tuy rằng thân là nữ tử nhưng cũng sẽ không tránh khỏi bị Hoàng Thượng kiêng kị. Hơn nữa phụ mẫu thân tộc của nàng đều đã qua đời, không hề có thế lực nương tựa nơi triều chính. Mấu chốt hơn nữa là Lý Quý Phi đã đồng ý tương trợ, cho nên Đại Kiến Vương có hơn năm phần nắm chắc sẽ thành công.

Liền tính không thành công, khi đó hắn cũng không có bất kỳ tổn thất gì.

Thời điểm Hách Liên Cẩn đọc công văn, trong lòng cũng thấp thỏm bất an. Lý Trung không ngớt lời khen ngợi Viên Tinh Dã trước mặt Đại Kiến Vương, khiến Đại Kiến Vương sinh ra vạn phần hiếu kỳ đối với nữ tướng này. Đặc biệt là Đại Kiến Vương muốn dựa theo chế độ hậu cung của Đại Khải để thành lập hậu cung cho chính mình, suy nghĩ kỹ càng một lúc, mới đề ra yêu cầu hòa thân với Viên Tinh Dã như vậy.

Hai nước có thể vĩnh viễn không bao giờ giao chiến, hòa thân xác thực là biện pháp đàm phán không tồi.

"Hồ nháo ---" Hạ Tử Mặc phẫn nộ quăng mạnh thư tín trên tay xuống đất, Viên Tinh Dã bước tới nhặt lên.

"Ta lập tức tiến cung bái kiến Hoàng Hậu, sau đó lại tìm phụ thân cùng huynh trưởng." Hạ Tử Mặc có chút kích động lên tiếng,"Tinh Dã, nàng mau chóng đi đến quân doanh, một hồi sau ta liền tới đó hội hợp với nàng."

Viên Tinh Dã im lặng một hồi, sau đó mới nói, "Nàng cảm thấy Hoàng Thượng sẽ đồng ý sao?"

"Ta không biết, loại chuyện này một khi đồng ý chính là tự tay hủy diệt phòng tuyến của chính mình. Nhưng hiện tại vừa với giao chiến với Khuyển Nhung không lâu, muốn hoàn toàn dung nhập lãnh thổ và bá tánh Khuyển Nhung đều cần có thời gian, lúc này rất nhiều người sẽ không muốn phải khai chiến với quốc gia khác lần nữa nhanh như vậy." Hạ Tử Mặc nói, cố gắng hít sâu một hơi bảo trì tâm tư thanh tỉnh.

Lúc này bất luận là ai cũng có thể trấn tĩnh, có thể nghi hoặc, có thể bàng quan, nhưng duy độc nàng cùng Viên Tinh Dã lại không thể chậm trễ.

Viên Tinh Dã trầm mặc một lúc, giữ chặt tay Hạ Tử Mặc, "Ta sẽ để Lạc Nhan chạy đến Toái Diệp Thành hội hợp với đại quân nơi đó. Nếu như Hoàng Thượng thật sự đồng ý --- nàng sẽ đi cùng với ta sao?"

"Sẽ." Ánh mắt Hạ Tử Mặc không hề có một tia do dự, "Tiền tài trong tay chúng ta cũng đủ dùng, còn có thể mang theo đại quân quay trở về U Châu tự lập lãnh thổ của chính mình. Vạn nhất bất đắc dĩ, chúng ta liền lưu lạc thiên nhai cũng có làm sao?" Viên Tinh Dã chắc chắn sẽ không muốn trở thành tội nhân tạo phản chống lại Đại Khải, nàng đương nhiên cũng không nghĩ phải cùng đường đến như vậy.

Đạo nghĩa trung quân ái quốc từ lâu đã cắm rễ trong tâm, các nàng tuy rằng không yêu Hạ Đế, nhưng làm sao lại có thể nhẫn tâm khiến toàn bộ đại quân cùng trở thành tội đồ, để bọn họ chia lìa thân nhân như thế? Làm sao có thể nhẫn tâm để quốc gia cố hương chính mình bởi vì tư tình bản thân lại phải nổi lên chiến hỏa khắp nơi?

"Được." Viên Tinh Dã cười cười, "Trong lãnh thổ Đại Khải nếu không có chỗ dung thân, chúng ta liền đi hải ngoại."

Viên Tinh Dã giục ngựa đi tới quân doanh, Lạc Nhan thực mau nhận lệnh mang theo hơn một ngàn Kiêu Võ Vệ rời khỏi. Hạ Tử Mặc cũng nhanh chóng đi đến trong cung cầu kiến Hoàng Hậu, lúc sau lại tới phủ Tể Tướng.

Lúc này đây, Hạ Đế cùng các đại thần đều đang đau đầu không thôi.

Viên Tinh Dã không thể nghi ngờ chính là lá chắn tốt nhất của Đại Khải, loại chuyện tự tay hủy diệt phòng tuyến chính mình như vậy trước kia bọn họ đã nghe qua thật nhiều, đương nhiên biết rõ hậu quả. Nhưng là nếu có thể dùng một nữ tử đổi được hai nước vĩnh viễn không bao giờ giao chiến, xác thực là chuyện tốt khó bỏ qua. Chỉ cần dựa vào trình độ võ thuật trong lần luận võ hôm trước là biết, Đại Kiến tuy rằng chỉ là tiểu quốc, nhưng thế lực lại không thể khinh thường.

Hạ Đế đơn độc ngồi trước án thư, nhìn chằm chằm công văn trên tay. Đây là Hách Liên Cẩn vừa lén cho người thượng thư dâng tới, bên trong viết nếu có thể hòa thân thành công, Đại Kiến Vương hứa hẹn đủ mọi chỗ tốt. Không cần đánh giặc, chỉ cần duy nhất một nữ nhân, liền có thể khiến toàn bộ Tây Vực lần thứ hai cúi đầu xưng thần.

Thân là bậc quân chủ, bất luận là tính cách cùng tâm tư ra sao, đều khó có thể cự tuyệt dụ hoặc như vậy.

Hạ Đế vẫn im lặng nhìn công văn trên bàn, Hoàng Hậu bưng canh sâm đi đến, "Hoàng Thượng thật sự muốn đem Phượng Vĩnh Tướng quân phái đi hòa thân sao?" Hoàng Hậu cố ý dò hỏi một chút.

Hạ Đế khép lại công văn, cười nói, "Hoàng Hậu nghĩ sao?"

"Thần thiếp cho rằng ngàn vạn lần không thể." Hoàng Hậu ngồi xuống bên cạnh hắn, "Hoàng Thượng, Phượng Vĩnh là người như thế nào hẳn là Hoàng Thượng cũng hiểu rõ, một người so với mấy chục vạn đại quân tuyệt đối chỉ có hơn không có kém. Hôm nay nàng có thể huấn luyện cho Đại Khải một đội quân hổ lang chi sư như vậy, ngày sau cũng có thể giúp Đại Kiến thành lập một phần binh lính như thế. Cân nhắc lợi ích cùng thiệt hại, bên nặng bên nhẹ như vậy, còn thỉnh Hoàng Thượng suy nghĩ lại."

"Quốc Vương Đại Kiến này là một người thực thú vị, nàng nhìn thử xem." Hắn đem công văn đưa cho Hoàng Hậu. Hoàng Hậu nhận lấy vội vàng đọc qua, không khỏi đại kinh thất sắc.

Bên trong công văn, Đại Kiến hứa hẹn dừng lại không tiếp tục tấn công các tiểu quốc xung quanh, hàng năm đều tiến cống Khải triều, số lượng tiến cống mỗi năm đều tăng gấp đôi năm trước, binh lính tướng sĩ Kiến quân chỉ để lại một phần ba, còn lại đều cởi giáp quy điền, hơn nữa còn đem lãnh thổ hai tiểu quốc vừa mới đánh hạ tặng cho Đại Khải. (Ed: Không biết mấy ông Đại Kiến này có biết dùng lũy thừa không, mỗi năm tiến cống tăng gấp đôi thì chẳng mấy chốc quốc khố chắc chắn bay sạch không còn đồng nào ---)

"Cái này ---" Hoàng Hậu kinh hãi, "Hoàng Thượng --- Hoàng Thượng người thật sự tính toán để Phượng Vĩnh đi Đại Kiến sao? Đại Kiến trước giờ lòng muông dạ thú, phần hiệp nghị này chỉ sợ ---"

Hạ Đế bước xuống thềm ngọc đi lại vài vòng, sau đó chậm rãi lên tiếng, "Đây chính là điều khiến người không cách nào cự tuyệt đề nghị. Nếu để các đại thần trong triều biết được phần công văn này, chắc chắn hơn phân nửa sẽ đồng ý. Tấn công Khuyển Nhung vừa rồi đã hao phí thật nhiều nhân lực cùng tài lực, hiện giờ e là ---"

Hoàng Hậu nhẹ giọng hỏi, "Vậy còn chủ ý của Hoàng Thượng thì sao?"

Hạ Đế thở dài bất đắc dĩ, "Trẫm đương nhiên là luyến tiếc Tinh Dã." Hoàng Hậu nghe vậy trong lòng phát lạnh. Bậc đế vương vô tình trước giờ nàng vẫn luôn biết, hoàng đế đương nhiên còn phải cân nhắc ích lợi toàn quốc Đại Khải, chỉ là nàng không ngờ Hạ Đế lại nhanh chóng phủi tay vứt bỏ Viên Tinh Dã dễ dàng đến như vậy.

Tuy rằng lúc này Hoàng Hậu tới khuyên gián có một phần nguyên nhân là bởi Viên Tinh Dã hiện giờ đã là người phe nàng, nhưng mấu chốt hơn nữa chính là phân lượng của Viên Tinh Dã trong dân tâm cùng quân tâm đều rất cao. Một người như vậy nếu bị Hạ Đế điều đi Đại Kiến, chắc chắn sẽ khiến rất nhiều bá tánh và binh lính sinh ra oán hận.

"Hoàng Thượng, không thể a! Điều kiện Đại Kiến hứa hẹn chỉ là nhất thời mà thôi, khả năng cao bọn họ còn có thể bất ngờ đổi ý. Viên Tinh Dã một người sánh bằng trăm vạn hùng binh, ngàn lần vạn lần không thể đáp ứng. Hơn nữa sở dĩ bọn họ đưa ra điều kiện như vậy chính là đã nhìn trúng Tinh Dã có tác dụng cho ngày sau, Hoàng Thượng người không thể thành toàn cho Đại Kiến như vậy."

"Đại Kiến chỉ là tiểu quốc, cho dù có được Viên Tinh Dã thì lại có thể làm gì chúng ta. Chuyện này ý trẫm đã quyết, nàng không cần nói nữa." Hạ Đế lạnh nhạt xoay người, Hoàng Hậu sửng sốt một lúc thật lâu, sau đó mới chậm rãi quỳ xuống, "Vâng, vậy thần thiếp cáo lui."

Lâm triều ngày hôm sau.

Hạ Đế để Trương Bình đọc lớn nội dung phần công văn hôm qua giữa toàn triều, nháy mắt gây ra sóng to gió lớn, đám người nguyên bản kịch liêt phản đối hòa thân hiện giờ lại có chút dao động.

Hạ Tử Mặc và Viên Tinh Dã cũng hiện diện, nhưng lại chỉ im lặng không lên tiếng. Tể Tướng Hạ Cư Chính mở lời trước tiên, "Hoàng Thượng, việc này trăm triệu không thể, phần thổ địa Đại Kiến hứa hẹn phi thường cằn cỗi, hơn nữa còn ở ngay gần Ngọc Môn Quan, dễ công khó thủ, nguyên bản chỉ là mấy phần đất râu ria không đáng kể, triều ta dù có được cũng không hữu dụng gì. Từ đó có thể thấy Đại Kiến đây là không phải thành tâm thật ý. Hơn nữa Phượng Vĩnh Tướng quân hiện giờ là quân thần triều ta, nếu chẳng may xảy ra việc gì, khi đó chỉ sợ quân tâm bị nhiễu loạn hỏng mất."

"Thần lại cho rằng không phải, Đại Kiến cắt đất triều cống, mấy chục năm vừa rồi nội quốc cũng không có gì phát triển, sẽ không có uy hiếp gì với Đại Khải ta. Nếu đồng ý hòa thân, Đại Khải không cần tốn một binh một tốt liền có thể đem toàn bộ Tây Vực khống chế trong lòng bàn tay." Vừa lên tiếng chính là Hàn Lâm Học sĩ.

Trong lúc nhất thời mọi người chia làm hai phái đối lập, bên phía chủ trương đồng ý hòa thân lấy Lễ Bộ Thượng Thư làm chủ, nhân số lập tức chiếm đa phần trong đám quan lại. Phe cương quyết phản đối liền do Hạ Cư Chính dẫn đầu, lời nói ngày thường phi thường có trọng lượng, chỉ là nhân số phản đối lại ít ỏi hơn thật nhiều.

Hạ Tử Mặc biết rõ tình thế lúc này chênh lệch như vậy là bởi người nàng dàn xếp bên trong triều đình phân vị thật sự vẫn thấp kém không đáng kể, hiện giờ còn không có tư cách đứng ở trong chỗ này nghị sự.

Nguyên bản vẫn cho rằng lực lượng của chính mình và Viên Tinh Dã coi như là đã dùng được, nhưng không nghĩ tới lại vẫn nhu nhược như trước. Hiện giờ chỉ cần Hoàng Thượng đồng ý, khi đó các nàng chỉ còn một đường lui duy nhất, chính là rời đi khỏi chốn này.

Lại nhớ đến thời điểm buổi sáng nhận được tin tức Hoàng Hậu truyền tới, Hạ Tử Mặc càng thêm lạnh sống lưng. Nhìn nhóm người đang khắc khẩu kịch liệt trước mặt này, Hạ Tử Mặc một chữ cũng không nghe lọt vào tai, trong mắt cùng trong lòng hết thảy đều chỉ có một mình hình bóng Viên Tinh Dã đang đứng bên cạnh.

Tuy rằng Viên Tinh Dã chính là tâm điểm phân tranh nơi đây, nhưng nàng trái lại không hề có chút biểu tình gì, vẻ mặt vẫn luôn đạm mạc như cũ.

"Hoàng Thượng, vi thần có chuyện muốn nói." Hạ Tử Mặc lên tiếng. Hạ Đế nghe vậy liền gật đầu, những người khác thực mau tĩnh lặng.

Hạ Tử Mặc đảo mắt nhìn đám quần thần xung quanh, chậm rãi mở lời, "Tâm tư Đại Kiến biến hóa khó lường, đến cả người ngoài qua đường đều biết, vì sao chư vị đại thần đây lại làm như không hay. Hơn nữa sự việc hòa thân trước giờ cũng đã nhiều đến quen mắt, nhưng mấy ai có thể đếm được bao nhiêu lần vì hình thành hiệp ước hòa thân mà hai nước thật sự vĩnh viễn không khai chiến?"

Toàn đại điện im ắng như tờ, Hạ Tử Mặc tiếp tục, "Nếu như thật sự khai chiến, trong đám các vị ai có thể lãnh binh được như Phượng Vĩnh tướng quân? Hiện giờ chỉ vì lợi ích nhỏ nhoi không đáng để mà muốn để Phượng Vĩnh Tướng quân rời đi, các vị liệu có thể gánh chịu được hậu quả ngày sau hay không?"

Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, một lúc sau Hộ Bộ Thượng Thư mới nói, "Lời nói của Phu nhân tuy rằng hợp lý, nhưng Đại Khải ta vừa trải qua mấy năm chinh chiến, trong thời gian ngắn hẳn khó có thể chống cự tái khởi chiến sự. Nếu để Đại Kiến Vương cho rằng chúng ta không có lòng hòa ước, chỉ sợ ---"

Hạ Tử Mặc cười cười, "Thần có một kiến nghị, muốn bẩm tấu tới Hoàng Thượng."

Nhận được Hạ Đế gật đầu, Hạ Tử Mặc liền nói, "Bên trong công văn của Đại Kiến Vương có nói là hâm mộ văn hóa Trung Nguyên, hơn nữa việc thần tử thú được quân thê lại coi là vinh quang, vậy không bằng lúc này tuyển chọn một vị phi tử khác trong hậu cung ban cho Đại Kiến Vương, như vậy đã thuyết minh Đại Khải ta có lòng hòa thân, nhưng vẫn có thể lưu lại Phượng Vĩnh Tướng quân tiếp tục vì nước cống hiến."

"Này ---"

"Thần cho rằng chủ ý của Phu nhân xác thực không tồi." Binh Bộ Thượng Thư Lý Di lập tức ứng lời. Thân làm Binh Bộ Thượng Thư, hắn đương nhiên nhận rõ tầm quan trọng của Viên Tinh Dã, cho nên ngay từ đầu đã nhất mực phản đối chuyện hòa thân lần này, nhưng nếu đổi lại là phi tử khác thì đều có thể xem xét.

Hạ Đế không nói gì, nhất thời toàn đại điện an tĩnh dị thường, một lúc sau Hạ Đế mới phẩy tay, "Hôm nay lâm triều đến đây thôi, hạ triều." Dứt lời thực mau đứng dậy rời đi, Trương Bình lập tức hô lớn, "Bãi triều!"

Sau khi bãi triều, Hạ Tử Mặc và Viên Tinh Dã sóng vai bước đi trên đường, còn chưa được bao xa đã gặp Trương Bình chạy tới truyền lời, "Hoàng Thượng thỉnh hai vị đại nhân tới Tử Thần Điện nghị sự."

"Làm phiền công công dẫn đường." Hạ Tử Mặc nói.

"Phu nhân quá lời, Hoàng Thượng vì chuyện này cũng đã không chợp mắt mấy đêm liền." Trương Bình cười cười, "Chúng nô tài làm hạ nhân chỉ có thể cố gắng cống hiến sức mình."

"Không biết Hoàng Thượng còn cho gọi ai tới nữa không?" Hạ Tử Mặc tò mò hỏi.

"Còn có vài vị nương nương ở hậu cung." Trương Bình đáp lời, "Từ sáng sớm Hoàng Thượng đã phân phó hạ nhân đi thỉnh các vị nương nương tới Tử Thần Điện đợi sẵn, hẳn là canh giờ này đã đến đông đủ."

Vừa đi vừa nói thực mau đã tới Tử Thần Điện, Hoàng Hậu cùng tứ phi cửu tần đều đã hiện diện. Hạ Đế đang ngồi trên long ỷ nhắm mắt dưỡng thần, nghe được tiếng bước chân mới chậm rãi mở mắt, "Tới rồi."

Tất cả mọi người ở đây đều có chút khó hiểu, Hạ Đế triệu tập phần lớn phi tần hậu cung lại một chỗ, đây vẫn là lần đầu tiên từng có.

"Trẫm tìm các nàng tới đây, là muốn cùng các nàng thương nghị sự tình hòa thân." Hạ Đế lên tiếng.

- ---------------------------------------

Lời Editor: Lần đầu tiên đọc chương này cũng không khỏi giật mình luôn, Đại Kiến thế nhưng lại dám đề nghị hòa thân với Viên Tinh Dã, đúng là ăn gan hùm. Sau đó ngẫm lại một chút cũng cảm thấy hợp lý, không có gì quá lấn cấn nữa, nhưng nếu Hạ Đế thật sự đồng ý để Tinh Dã đi hòa thân thì mới thật sự mất niềm tin vào ảnh:((((

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play