Ngày tháng êm đềm thấm thoát trôi qua. Cuối tháng chín, hai ruộng lúa trong nhà đều đã chín vàng ươm.
Chỉ trong một buổi sáng Dương Mộc cùng mọi người trong nhà đã gặt xong hai ruộng lúa, sau khi đập lúa xong, mang thóc phơi trên mặt bể nước.
Phơi khoảng bốn năm nắng to, đám người Dương Mộc mầy mò nghiên cứu cách sử dụng mấy món đồ xưa cũ đã được đặt làm từ trước đó để tách vỏ trấu.
Tách vỏ trấu bằng phương pháp thủ công truyền thống có hơi phức tạp. Bước đầu tiên họ phải đổ lúa vào cối xay lúa, sau đó người xay lúa cần phải dùng một lực tay nhất định quay đều để tách phần vỏ trấu ra khỏi gạo mà không làm hạt gạo bị vỡ nát.
Sau khi đã tách được gạo và vỏ trấu, lại tiếp tục đổ gạo vào cối đá, dùng chày giã gạo đem phần vỏ trấu còn sót lại tách bỏ hết.
Đợi đến khi nhìn thấy những hạt gạo trắng ngần là có thể đổ ra mẹt từ từ sàng sảy cho sạch cám trấu, chỉ để lại phần gạo trắng bông là xong.
Dùng cách này để tách vỏ trấu vừa tốn thời gian lại tốn công tốn sức, nhưng sống ở thời tận thế, thứ bọn họ không thiếu nhất chính là thời gian.
Dương Mộc ăn một miếng cơm nói: “Đúng là gạo nhà mình tự trồng có khác, ăn cơm ngon hơn hẳn.”
“Có lẽ vì đây là gạo mới nên cơm mới thơm ngon hơn.” Dương Phượng Liên cũng cảm thấy cơm hôm nay ăn ngon hơn so với bình thường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT