Sáng hôm sau, sau khi tập luyện xong, Dương Mộc cầm theo hai cái túi cùng Thạch Lỗi đi ra ngoài hái rau ngải cứu.
Dương Mộc chỉ vào một đám rau dại có hoa màu vàng và trên lá cây bao phủ một lớp lông màu trắng mọc ở ven đường, nói: “Anh, anh nhìn xem, cây này có phải là cây rau khúc không?”
Thạch Lỗi cũng không biết rõ, nói: “Chắc là nó đấy.”
“Em xem trên mạng thấy người ta hướng dẫn làm bánh khúc hấp, không biết mùi vị của nó có ngon không nhỉ?” Nói xong, Dương Mộc thèm thuồng nuốt nước miếng.
Thạch Lỗi dở khóc dở cười, nói: “Nhà mình cũng không để em nhịn đói, sao em lại ham ăn như vậy.”
Dương Mộc chính nghĩa nói, “Cái này không gọi là ham ăn, mà phải gọi là tín đồ ẩm thực.”
Thạch Lỗi phụ họa theo, nói: “Đúng đúng đúng, bạn nhỏ Dương Mộc là một tín đồ ẩm thực, hái nhiều rau ngải cứu như vậy đã đủ chưa?”
“Chắc là đủ rồi!”
Hai cái túi lớn mang theo đều đựng đầy rau, cho dù không đủ cũng chẳng còn chỗ nào để nhét vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT