Giường lớn làm người An Tưởng trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
Cơ thể nhỏ nhắn của cô được bọc trong một cái chăn tối màu, mái tóc đen nhánh rối tung phủ lên trên gối làm gương mặt của cô đã yếu ớt càng trở nên yếu ớt hơn.
Bùi Dĩ Chu chăm chú nhìn cô, cuối cùng không nhịn được mà cẩn thận vén một sợi tóc trên má cô ra.
An Tưởng mơ mơ màng màng sắp ngủ, đầu óc cô cũng không còn tỉnh táo nữa.
Cho đến khi cảm nhận được có người chạm vào tóc của mình, An Tưởng mới từ từ mở mắt ra. Bùi Dĩ Chu thấy An Tưởng tỉnh lại thì hốt hoảng rụt tay về.
“Bùi tiên sinh vẫn ở đây à?” An Tưởng nói bằng giọng mũi, không giấu nổi sự mệt mỏi của mình.
“Cô có đói không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play