An Tưởng chỉ dám nghỉ ngơi một đêm. Sau khi cô hạ sốt thì cô lại vội vàng về bệnh viện.
Thu Dương còn chưa tỉnh lại. An Tử Mặc ngồi trên giường dùng cây bút cứng nhắc làm vài bài vật lý có độ khó cao. Thấy An Tưởng đi vào thì cậu cất bài tập đi lấy trò chơi ra chơi.
“Mặc Mặc, con đỡ hơn chưa?”
“Rồi.” An Tử Mặc không nói nhiều lời nhưng cậu cũng không đối xử lạnh lùng với An Tưởng như trước nữa.
An Tưởng nhìn sắc mặt cậu không tồi thì bớt lo lắng. Sau đó cô lại nhìn qua Bùi Dĩ Chu đang lấy điện thoại nhắn tin nhắn bên cạnh. Hẳn là anh rất bận, ở đây chăm sóc Mặc Mặc sẽ làm lỡ dở công việc của anh.
“Bùi tiên sinh, anh cứ về làm việc của anh đi, cứ để tôi chăm sóc Mặc Mặc là được rồi.”
Bùi Dĩ Chu cất điện thoại nhưng không rời đi, “Không sao.” Anh nhìn sắc mặt của An Tưởng. Tuy rằng trạng thái hôm nay của cô tốt hơn hôm qua một chút nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, “Cô cứ đi nghỉ ngơi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play