Sự xuất hiện đột ngột của ba người bọn họ làm An Tưởng tỉnh giấc. An Tử Mặc bất ngờ nhìn An Tưởng tỉnh dậy, vẻ mặt cậu càng khó coi hơn so với trước.
An Tưởng còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô nhìn Bùi Dĩ Chu một lát, sau đó lại nhìn ba mẹ Bùi Dĩ Chu đứng bên cạnh. Vẻ mặt cô đen đi trông thấy, không khống chế được che trước người An Tử Mặc.
Thịnh Thục cười dịu dàng, khéo léo nói, “An tiểu thư đừng sợ, lần này hai cô chú đến đây để xin lỗi cháu.”
An Tưởng không nói lời nào.
Thịnh Thục nhẹ nhàng đẩy Bùi Cảnh Lâm lên trước. Ông lảo đảo bước lên phía trước, cúi đầu ấp úng nói: “Con dâu, lần đó là chuyện ngoài ý muốn thôi. Ba đảm bảo lần sau sẽ không làm vậy nữa.”
Hai chữ “con dâu” vừa thốt ra, không chỉ An Tưởng tức giận mà Bùi Dĩ Chu cũng tức giận theo.
“Buổi sáng ba vừa đồng ý với con cái gì?” Bùi Dĩ Chu nắm lấy tay Bùi Cảnh Lâm, nhỏ giọng nghiến răng nghiến lợi nói, “Không phải con đã bảo ngoài xin lỗi ra thì ba đừng nói linh tinh gì nữa rồi hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play