“Sao? Gặp ba mẹ sao trông con chẳng vui gì thế?”
Bùi Cảnh Lâm dắt vợ mình – Thịnh Thục đi đến trước mặt Bùi Dĩ Chu. Nhìn vẻ mặt dửng dưng không quan tâm của Bùi Dĩ Chu thì Bùi Cảnh Lâm nhíu mày thể hiện sự khó chịu của mình.
Nhan sắc của Bùi Cảnh Lâm và Thịnh Thục vô cùng đẹp và xứng đôi. Nhất là Thịnh Thục, bà toát ra vẻ đẹp quý phái từ xương cốt. Thật ra khuôn mặt của Bùi Dĩ Chu trông giống bà hơn, nhưng tính cách của anh lại không giống ba cũng chẳng giống mẹ mình một chút nào. Anh luôn lạnh lùng và tỏ ra xa cách với tất cả mọi người. Thỉnh thoảng Bùi Cảnh Lâm nghi ngờ, không biết có phải năm xưa có phải mình bế sai con rồi hay không? Tại một người luôn gần gũi, thân thiện và nói nhiều như ông làm sao có thể sinh ra được một thằng con trăm ngày một vẻ mặt như này được?
“À mà cái vòng cổ vừa rồi là ba định mua cho mẹ con, tí nữa con nhớ mang tới chỗ ba.”
“Con không mang.”
Lông mày của Bùi Cảnh Lâm nhướng lên, giọng điệu khó chịu: “Con nói cái gì?”
“Con nói là không.” Bùi Dĩ Chu làm lơ ông, “Muốn mua thì ba tự đi mà mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play