Ánh mắt Bùi Dĩ Chu đảo qua làn da trắng hồng của An Tưởng, yết hầu không nhịn được lên xuống vài cái. Anh quay đầu đi, cố gắng thả lỏng, nói: “Không sao, tôi có thể nhịn.”
“…… Nhưng nhịn hỏng thì làm sao bây giờ?” An Tưởng vô cùng lo lắng. Rốt cuộc thì cái này cũng là nhu cầu sinh lý, nếu cứ cưỡng ép nhịn xuống thì sẽ làm tổn thương cơ thể.
“Không sao, cô đừng quan tâm tới tôi.” Bùi Dĩ Chu che mắt lại, “Tôi nằm nghỉ một chút sau đó tôi đi ngay.”
Bùi Dĩ Chu quá cố chấp, An Tưởng buồn rầu gãi gãi đầu, chậm rãi dịch người qua, vươn một ngón tay để trước mặt anh, “Anh hút tay tôi đi, tôi rất ngọt.” An Tưởng cảm thấy tám phần là Bùi Dĩ Chu đang ghét bỏ cô. Nhưng mà đã bị thế này rồi còn kén chọn cái gì nữa.
Vì những lời này mà năm ngón tay đang đặt trên bụng của Bùi Dĩ Chu nắm chặt.
Anh rất muốn thể hiện rằng mình không muốn hút. Nhưng hơi thở trước mắt quá dụ hoặc, Bùi Dĩ Chu dần không khống chế nổi nữa, chậm rãi chuyển đầu qua. Hai mắt đen của anh nhìn chăm chú vào đầu ngón tay trắng trắng.
Anh đang do dự, định tiến lên thì đột nhiên An Tưởng lại nhảy dựng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play