An Tưởng cũng không ngờ được Bùi Dĩ Chu lại “tùy tay” chọn ăn ở nhà mình. Trong lòng cô cũng có chút khó xử.
Người đàn ông này trông vô cùng cao quý, có lẽ cũng không quen ăn cơm nhà.
Cô rối rắm: “Bùi tiên sinh có kiêng gì không?”
“Tôi không kén ăn.” Đồ ăn chỉ là công cụ lấp đầy bụng cho Bùi Dĩ Chu. Đối với một người không có vị giác như Bùi Dĩ Chu mà nói, có lẽ cả đời anh cũng không thể cảm nhận được cảm giác “ăn ngon đến phát khóc” mà người khác kể cho mình. Cay ngọt anh đều ăn được hết.
Nhưng mà…
Bùi Dĩ Chu trộm ngắm cô, có lẽ An Tưởng không giống như vậy.
Ngửi mùi hương cạnh mình, anh lại giãn mày ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT