Đời này mặt già của Bùi Thần đều ném hết ở nơi này rồi.
Cậu tiến lên vài bước tóm lấy Bùi Ngôn, khẽ cắn môi, rít ra mấy chữ: “Về sau ra đường em đừng nhận mình là em anh.”
Còn bị người ta đánh gãy răng?
Mất mặt!!!
Lúc cậu lớn bằng nó toàn đánh gãy răng người khác đó!
Bùi Ngôn buồn bã cúi thấp đầu, không lên tiếng, bĩu môi.
Thật ra cậu đánh nhau cùng An Tử Mặc cũng chẳng chiếm được lợi gì. Không những cậu bị rụng răng, mà tóc còn bị kéo đứt vài sợi, cổ cũng bị trầy da nữa. Nhưng Bùi Ngôn sợ mất mặt nên không dám nói, chỉ dựa vào năng lực tự lành của bản thân lặng lẽ chịu đau khổ cả đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play