Có vẻ Thẩm Túc Bắc vẫn còn tức giận, trên khuôn mặt không có biểu cảm gì. Khi nghe vậy thì dừng lại một chút, cũng không cúi đầu nhìn cậu mà chỉ lạnh lùng hỏi: “Chịu trách nhiệm như thế nào?”
Hà Tây cảm thấy cánh tay đang ôm lấy chân mình của Thẩm Túc Bắc càng siết chặt hơn, cậu ngẩng đầu liếc mắt nhìn Thẩm Túc Bắc, nhưng không nhìn thấy mặt anh có thay đổi gì, tự cho là anh nghe không hiểu, còn nói: “Trước khi vết thương của tớ tốt lên thì cậu phải ở bên cạnh tớ.”
Lúc này cuối cùng Thẩm Túc Bắc cũng liếc mắt nhìn cậu, rồi không mặn không nhạt “Ừ" một tiếng.
Sau đó, Thẩm Túc Bắc vốn muốn đưa Hà Tây đi đến bệnh viện xử lý một chút, nhưng Hà Tây lại thấy phiền phức… Thật ra chủ yếu là cậu sợ Thẩm Túc Bắc ném mình lại trong bệnh viện rồi chạy mất, nên mới trực tiếp để anh đón xe chở mình về nhà. Về tới nhà vẫn chưa xong, cậu lại để Thẩm Túc Bắc tìm thuốc tím bôi vết thương cho mình.
Hai người về đến nhà Hà Tây thì đã hơn hai giờ chiều.
Khi Thẩm Túc Bắc lau đầu gối cho cậu thì trong đầu Hà Tây đang nghĩ cách làm sao để giữ Thẩm Túc Bắc lại vào ngày mai, không thể để Thẩm Túc Bắc đến quán cà phê hẹn hò với Đinh Hương được. Cậu vừa nghĩ vừa nhìn chằm chằm vào Thẩm Túc Bắc đang đi tới đi lui.
Lúc này hai người đang ngồi trên ghế sô pha, hôm nay cậu mặc quần thể thao rộng rãi, khi Thẩm Túc Bắc lau đầu gối cho cậu thì rất dễ cuốn ống quần lên trên, để lộ ra đầu gối đầy máu…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT