Khi cậu túm lấy anh, cậu thấy Thẩm Túc rủ mắt nhìn mình chằm chằm.
Lại nữa, lại là cái ánh mắt như muốn ăn thịt người đó.
Hà Tây có hơi sợ, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ cậu lại chọc trúng chỗ nào của Thẩm Túc Bắc rồi sao?
Bầu không khí kỳ lạ này kéo dài vài giây, ngay khi cổ của Hà Tây bắt đầu nhức mỏi thì Thẩm Túc Bắc lên tiếng: “Muộn rồi, tôi phải về nhà.”
Hà Tây vô thức muốn giữ người lại, nhưng nghĩ lại thì Thẩm Túc Bắc cũng có nhà, ba mẹ người ta sẽ lo lắng.
“Vậy ngày mai cậu sẽ đến chứ?” Hà Tây tội nghiệp nhìn Thẩm Túc Bắc, sợ Thẩm Túc Bắc nói một câu “Không đến”.
Gương mặt của bạn học nhỏ nhíu lại, đáy mắt đều mang vẻ tủi thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT