Tim cậu đập rất nhanh, ngây ngốc nhìn bảng bóng rổ, cho đến khi Thẩm Túc Bắc ở bên cạnh lên tiếng thì cậu mới phản ứng lại.
“Bạn học nhỏ?” Thẩm Túc Bắc đứng dưới bảng điểm bóng rổ, cái bóng của bảng điểm bóng rổ phủ xuống đầu anh, mồ hôi trên trán trượt xuống, rõ ràng là bị người ta chặn bóng nhưng trên mặt anh vẫn mang theo chút ý cười, đôi lông mày nhướn lên, khen như đang chơi đùa một đứa nhỏ: “Thật là lợi hại, còn ghi bàn nữa.”
Sự tự tin của Hà Tây lập tức tăng lên, chẳng lẽ cậu là cao thủ bóng rổ bị chôn giấu nhiều năm sao?
“Cũng thường thôi.” Dù trong lòng cậu nghĩ vậy nhưng ngoài miệng lại không thể nói ra được. Hà Tây nén xuống sự đắc ý trong lòng, dù khóe miệng còn khép lại nhưng đôi mắt lại cong cong, trong mắt cậu như chứa một ao nước trong suốt, nhìn từ xa là có thể nhìn thấy đáy, trong đó rõ ràng phản chiếu khuôn mặt đang cười của Thẩm Túc Bắc.
“Hà Tây, nhận bóng!” Đột nhiên bạn học bên cạnh chuyền đến một quả bóng.
Hiện tại Hà Tây đang nở lỗ mũi đến không phân biệt được Nam Bắc, người ta chuyền bóng tới thì cậu thật sự dám lao lên úp rổ. Nhưng lần này lại không may mắn như vậy, có làm gì đi nữa thì cậu vẫn không thể thoát khỏi vòng vây của Thẩm Túc Bắc, mấy lần cậu xông lên đều bị đụng vào lồng ngực hoặc vai của anh.
Nhiều lần Hà Tây còn suýt nữa đã bị Thẩm Túc Bắc đụng đến ngã xuống đất, nhưng may là Thẩm Túc Bắc nhanh tay, lần nào cũng đỡ được vai hoặc là nắm được eo của cậu, nếu không chắc chắn sẽ ngã rất đau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play