Sau một hồi náo loạn như vậy, hai bên đều có sự kiêng dè lẫn nhau, mỗi bên đều an phận hơn rất nhiều.
Trương Sưởng không thể tiếp tục làm "bá vương một cõi" như trước nữa. Muốn trưng dụng thì trưng dụng, muốn cướp thì cướp, gã càng không dám gây chuyện thị phi.
Hạ Thừa Nghiệp đã nói riêng với gã rằng, ý của Hoàng thượng là nếu triều đình còn nhận được một bản tấu chương nào tố cáo gã nữa, gã nên sớm thu dọn đồ đạc mà cút đi.
Mấy gia đình lớn ở thành Thanh Long không thể ra mạnh tay như trước, chỉ dám âm thầm theo dõi lỗi sai của Trương Sưởng.
Để tránh bị người ta bắt bẻ, Hạ Thừa Nghiệp khuyên Trương Sưởng đưa Trương Biền và những thương binh mà hắn nuôi dưỡng ra khỏi doanh trại.
Về chuyện này, nói theo hướng tốt thì là trọng tình trọng nghĩa, mà nói theo hướng xấu thì là mua chuộc lòng người.
Ngay cả Đại tướng quân Phạm Hiếu cũng đau đầu vì chuyện thương binh, không ít lần cãi nhau với Hộ Bộ, càng không ít lần bị người ta dâng tấu chương tố cáo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play