Đến doanh trại của quân kỵ binh gặp Trương Biền, Lư Hủ cảm thấy bản thân khá may mắn. May mà hắn đã lót dạ ba cái bánh bao thịt lớn. Ở chỗ Trương Biền đồ ăn đạm bạc, hai cái bánh bao ngũ cốc thô, một bát canh rau, một món mặn một món chay. Món chay là cải thảo hầm đậu phụ, món mặn chỉ có vài miếng thịt, nhìn là biết đồ ăn do nhà bếp lớn trong quân doanh làm ra. Lư Hủ đoán hắn và binh lính bình thường của quân kỵ binh ăn cũng không khác gì nhau, ưu đãi đặc biệt duy nhất có lẽ là mấy miếng thịt kia.
Trương Biền không biết hắn sẽ đến trong tình trạng bụng đói, trước đó cũng không chuẩn bị cơm canh cho hắn, đợi hắn đến thì lại hào phóng mời hắn cùng ăn.
Nhưng Lư Hủ vội vàng từ chối lời mời ấy. Vì chỉ có chút đồ ăn như vậy, y lại phải chia cho hắn một nửa đấy.
Vả lại, nhỡ quân kỵ binh nghĩ rằng hắn muốn bỏ đói Trương đại nhân của họ thì sao.
Trương Biền hỏi hắn: "Không quen ăn những thứ này sao? Thích ăn gì, tôi bảo họ làm cho cậu, phủ tướng quân có nhà bếp nhỏ đấy."
Lư Hủ chỉ mỉm cười.
Trương Biền ăn cơm của nhà bếp lớn, mà hắn lại ăn đồ ăn của nhà bếp nhỏ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play