Rời khỏi đại doanh, Lư Hủ nhanh chóng đi gặp Đàm Thạch Đầu.
Hắn dùng số tiền kiếm được ở đại doanh để đổi với quan phụ trách lương thực lấy một lô da thú tồn kho. Nhưng trong đó lẫn cả xương và sừng thú. Mà Lư Hủ phát hiện, có thêm một ít nhung hươu với sừng hươu nữa. Không biết đó là chiến lợi phẩm thu được khi đánh trận, hay là lúc săn bắn tiện tay mang về vứt vào chung nữa.
Dù sao thì nhà kho chất da thú cũng không sạch sẽ lắm. Vả lại, da thú chỉ được xử lý sơ sài bằng tro cỏ để chống thối rữa. Những thứ này mua về đều phải tìm người xử lý lại, nên quan phụ trách lương thực không đòi giá cao.
Với tâm lý mua hàng tồn kho, Lư Hủ đã đổi lấy cả một lều da thú, và dùng phần lớn dược liệu đổi lấy một ít dược liệu đặc sản của biên giới.
Mà vốn dĩ, hắn không rành về dược liệu, cũng không rõ giá trị của chúng nên định bụng mang về tìm mấy hiệu thuốc lớn hỏi xem, xem có thể dụ họ cử người đi cùng hắn đến đây lấy hàng không.
Sau chót, Lư Hủ từ biệt ra về, tham quân Tào còn cố ý ra tiễn hắn. Hắn rất nghi ngờ, có phải gã ta đang nhắc nhở mình đừng quên năm mươi xe lương thảo không nữa.
Trại của người Man mà Đàm Thạch Đầu thường lui tới cách doanh trại do Cừu Hổ phụ trách không xa, chỉ mất hơn một ngày đường, những người sống ở đó chủ yếu là người Luân Lan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play