Đi biên giới một chuyến, thu hoạch được một đốc quân làm cộng sự, một đám nhân viên miễn phí bao ăn bao ở, có quán trà dọc đường, còn mua được một con phố, bây giờ lại dùng lương thực đổi được một chỗ dựa.
Lư Hủ rất hài lòng.
Tuy rằng, cái đùi đầu tiên đến giờ vẫn chưa biết to đến đâu, có chút cáo mượn oai hùm; chưa kể, cái đùi thứ hai phải liên tục lấy lương thực ra duy trì. Và tuy rằng, con phố của hắn vẫn đang là một đống đổ nát. Hay đám nhân viên miễn phí của hắn có thể chạy bất cứ lúc nào. Hoặc thậm chí, ba mươi xe lương thực vứt ra ngoài vẫn chưa đổi được một con cừu nào về...
Nhưng Lư Hủ vẫn cực kỳ hài lòng.
Bởi tiền có thể kiếm sau, cừu có thể mua lần sau, chứ chỗ dựa và cái đùi lại đồng nghĩa với an toàn, đồng nghĩa với ít phiền phức, đồng nghĩa với thuận buồm xuôi gió dọc đường. Đây là thứ có tiền chưa chắc đã mua được.
Ví dụ như vị đốc quân Hạ kia, hình như ngài ta không thiếu tiền.
Dẫu người ta nói không tham gia hợp tác với hắn, nhưng hắn làm sao biết được đối phương không coi trọng hay chỉ khách sáo. Dù sao, hắn đã mặc định là đang hợp tác với Hạ Thừa Nghiệp rồi. Đợi quán trà, quán trọ dọc đường mở ra, kiếm được tiền hắn sẽ chia hoa hồng sòng phẳng, còn Trần Liên đưa tiền cho ai thì không liên quan đến hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT