Cuối cùng bữa trưa chỉ có Thẩm Đình Châu và quản gia cùng ăn.
Trong lúc ăn, Thẩm Đình Châu khẽ nói: “Cảm cúm không ăn cơm có thể dẫn đến hạ đường huyết.”
Quản gia đáp: “Không sao, trước bữa ăn cậu ấy đã uống một chén canh rồi.”
Thẩm Đình Châu ngẩn người một chút, suy nghĩ kỹ lại cũng thấy đúng, làm sao quản gia có thể để Hứa Tuẫn đói được chứ?
Sau đó, Thẩm Đình Châu yên tâm ăn cơm.
Cách chung sống của thiếu gia và quản gia này khá đặc biệt, tốt nhất là anh không nên can thiệp.
Buổi chiều Thẩm Đình Châu còn có việc phải làm nên sau khi ăn xong, quản gia tiễn anh ra cửa.
Quản gia hỏi: “Ngày mai bác sĩ Thẩm có đến nữa không? Cậu đến, tâm trạng của mèo tốt hơn rất nhiều.”
Thẩm Đình Châu, một người yêu mèo, dễ dàng chấp nhận lời khen này nhưng ngoài miệng vẫn phải tỏ ra khiêm tốn nói: “Không có đâu, bản tính của nó vốn dĩ đã tốt rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT