<Bà ngủ chưa?>
Là tin nhắn của Vũ Dương , Hạ Nguyệt khá là thắc mắc có chuyện gì mà không lo đi ngủ, mà lại còn nhắn tin cho cô? Nghĩ đoạn, Hạ Nguyệt cũng liền nhập tin nhắn mà trả lời lại
<Tôi chưa , có chuyện gì hả?>
Tin nhắn vừa được gửi đi , chưa đầy 2 phút thì Vũ Dương đã liền trả lời lại
<À , cũng không có gì , chỉ là muốn chắc chắn là bà vẫn đi làm tiếp đúng không?>
<Tôi cũng không có ý gì đâu , kiểu là do hôm qua không may tôi làm sai , mắc lỗi ấy nên thấy hụt hẫng . Vậy nên mới nói là tôi không làm được>
Hai tin nhắn liền được gửi đến , Hạ Nguyệt đọc xong , trầm ngâm 1 chút rồi cũng trả lời lại
<Vẫn làm tiếp . Còn về việc anh chủ quán mắng cũng bình thường mà , ai trả làm sai một lần , tôi cũng vậy nữa mà >
Sau khi tin nhắn được gửi đi , khoảng 5 phút sau vẫn không thấy Vũ Dương trả lời lại , Hạ Nguyệt bèn nhắn thêm câu
<Cũng muộn rồi , ngủ đi . Cậu vẫn còn đi học mà đúng không? Ngủ sớm mai còn có sức để học>
Hiện tại cũng đã là 00:23 phút
Hạ Nguyệt cũng bắt đầu tắt điện thoại mà đi ngủ
Trong lúc Hạ Nguyệt ngủ thì cũng nghe thấy tiếng thông báo tin nhắn , cô có chút khó chịu mà nhăn mày , đã 01:34 rồi ai còn nhắn tin vậy? Hạ Nguyệt vốn thuộc dạng dễ bị đánh thức bởi tiếng ồn , nghe tiếng thông báo cô cũng liền bị đánh thức
<Ừm , bà cũng nghỉ ngơi sớm đi>
<Chỉ là tôi sợ tôi không làm được xong bị cho nghỉ thôi >
<Tôi vừa đi tắm với ăn đêm nên trả lời bà hơi muộn , xin lỗi nha>
<Ngủ ngon>
4 tin nhắn do Vũ Dương gửi đến , Hạ Nguyệt lúc này đúng là muốn chửi thề
“Thì việc gì mà phải trả lời lại làm gì nữa trời ! Mai trả lời không được sao ! Giờ nói mình ngủ ngon , ngủ ngon cái rắm ”
Hạ Nguyệt lầm bầm xong cũng mặc kệ , ném điện thoại qua một bên , ngồi thẳng dậy mà nhìn ra bên ngoài bầu trời đêm , nhưng cũng chả có gì , chỉ là một màu đen tối tĩnh mịch.Cũng vì bị đánh thức nên Hạ Nguyệt chả thể ngủ lại được , cầm điện thoại lên bắt đầu lên trang web mà xem phim để dễ buồn ngủ
Xem được khoảng 1 lúc lâu sau , nhìn lại đồng hồ cũng đã gần 4 giờ sáng , Hạ Nguyệt cũng trả thiết đi ngủ làm gì nữa .Mà đi xuống nhà , đi mò tủ lạnh kiếm đồ để lấp đầy cái bụng đói của mình . Khoảng nửa tiếng sau thì bố mẹ cô cũng thức giấc , bị cô hù cho 1 phen
“Sao hôm nay dậy sớm vậy?” -mẹ Hạ Nguyệt lên tiếng hỏi
“Cũng không có gì ạ, không ngủ được nên con dậy sớm thôi .Để con phụ mẹ làm bữa sáng”
“Được rồi , hôm qua có ăn gì chưa?”- mẹ Hạ Nguyệt hỏi
Hạ Nguyệt cũng cười xong đáp một cách trắng trợn
“Con ăn rồi ”
Mặc dù bản thân chưa ăn
Đến khoảng 5 giờ 15 phút sáng , bố mẹ Hạ Nguyệt cũng bắt đầu rời nhà mà đi làm . Hạ Nguyệt cũng lên đánh thức anh chị em mình dậy để ăn sáng
Đến 6 giờ 30 sau khi đã dọn dẹp xong hết thảy thì Hạ Nguyệt như thường lệ cũng đến trường
Hôm nay là ngày phát lương nên Hạ Nguyệt cũng có phần nào vui vẻ và phấn khởi hơn thường lệ , nhưng chỉ kéo dài được trong 2 tiết học đầu , các tiết còn lại cô đều ngủ gục vì thức khuya
Đến tối khi đi làm , hôm nay Hạ Nguyệt vẫn là người đến sớm nhất và có cả Hạ Lâm .Hai người hôm nay cùng tan trường và đến quán
Sau đó khoảng 30 phút thì nhóm Vũ Dương cũng có mặt , nhưng không có Vũ Dương . Hạ Nguyệt lúc này mới ngạc nhiên , bộ không lẽ hôm qua Vũ Dương nói là thật ta? Đang bận suy nghĩ thì Triệu Hải lên tiếng nói với anh chủ quán
“Vũ Dương hôm nay nó phải ở lại trực nhật nên đi muộn chút đấy anh , nó nhờ em xin cho nó tại nó không có số của anh để xin”
Anh chủ quán cũng gật đầu , Triệu Hải nhìn Hạ Nguyệt xong cũng không nói thêm gì mà quay đi làm việc của mình . Hạ Nguyệt nghe nói vậy cũng không để ý nữa mà tập trung vào việc của mình.
Hạ Nguyệt và Hạ Lâm chung 1 xóm 1 lớp và 1 xã 1 huyện
Vũ Dương , Triệu Hải , Lý Nam , Vương Hoàng chung 1 huyện , nhưng Vương Hoàng lại khác xã , 3 người còn lại cùng xã
Vũ Dương , Lý Nam học cùng 1 lớp
Triệu Hải, Vương Hoàng học cùng 1 lớp
Do nằm ở lãnh thổ của huyện khác nên nhóm của Vũ Dương lên trên huyện nơi mà Hạ Nguyệt sống để xin việc
Cho đến khoảng 18 giờ thì Vũ Dương cũng có mặt , vội chào amh chị chủ quán , nhìn lướt qua Hạ Nguyệt , xong cười với nhóm Hạ Lâm và bạn cậu ấy
“Đến lâu rồi à ? Nãy giờ có khách không?”
“Có 1 bàn , nhưng cũng vừa về rồi ”-Hạ Lâm trả lời
Hạ Nguyệt lúc này thì đang chăm chú nghe câu chuyện của Huyền Diệu , do nhắn tin phiền phức và lâu lên Huyền Diệu lập tức gọi luôn cho Hạ Nguyệt . Hạ Nguyệt vừa bắt máy thì 1 tiếng nói chói tai vang lên
📞Tức chết bà mày , mẹ nó cái loại người gì đâu….h*m
Không chỉ Hạ Nguyệt đơ ra mà đồng loạt nhóm của Vũ Dương , Hạ Lâm , anh chủ quán cũng nhìn Hạ Nguyệt . Hạ Nguyệt thấy vậy bèn nói
“Xin lỗi ”
Xong liền quay người , dứt khoát đi ra phía sau
📞Sao thế
📞Còn sao nữa , người yêu tao ý , vô lý thì thôi đi , xong rồi nói tao cãi ngang…..
📞Lại nữa à…
📞Chứ sao , mà giờ rảnh không? Cái Nhi nó rủ đi ăn , tiện nói rõ luôn cho
📞Tao đang làm mà trời , để mai đi , mai cũng cuối tuần rồi
📞Ok , để nói lại nó . Mày làm thì làm tiếp đi,tao đi nấu cơm
📞Ừm
Sau khi tắt máy điện thoại thì Hạ Nguyệt cũng trở vào . Triệu Hải thấy liền lên tiếng
“Chất giọng của bạn Nguyệt tốt quá nhỉ”
“Ýe”- Hạ Nguyệt nói
“Giọng nghe hay mà ”-Lý Nam nói rồi nhìn Hạ Nguyệt
“Bà đó có người …”-chưa để Lý Nam nói hết,Hạ Nguyệt liền nói 1 câu ngắn gọn dưta khoát
“Rồi!”