Xuyên qua thành phản diện cưới được hiền phu xấu xí

4. Lễ cưới


2 tháng


Đến khi trời tối không còn ai, y mới đi ra bờ sông sau mà để tắm rửa một chút. Quân Hạo cũng đâu quen ngủ sớm như ở đây, nghe tiếng lạnh cạch hắn vội ra xem. Ai ngờ thấy được cảnh xuân ngay trước mắt, bờ mông nhỏ nhỏ đang lộ ra trước mắt hắn. Y đang hơi cúi người để gội đầu để lộ luôn bờ mông như vậy hắn không kìm lại được mà chảy náu cam. Hắn xấu hổ lau đi, nhưng nhìn bộ đồ y chuẩn bị thì là bộ rách lát, hắn mệt nhọc trộm mất sau đó đổi sang cái khác rồi đi ngay vào phòng. Nhưng hắn nào ngủ được, vẫn là nhớ bờ mông kia.

    Y tắm xong thấy được là y phục mà Quân Hạo mới mưa y liền xấu hộ vùi đầu xuống nước. Y nghĩ: Là ngài đã nhìn được mình tắm rồi sao. Ngài ấy tốt quá, nhưng người mình xấu vậy mà ngắm nhìn sẽ là mắc ói mất.

     Y mặc bộ đồ mới kia vào, bộ y phục rất đẹp nhưng y thấy mặc trên người y đã xấu đi rất nhiều. Y rón rén vào gian của mình nằm trên giường ngủ. Dù y có là nô thì Quân Hạo vẫn chu đáo cho y cái giường và cái tủ gỗ, chăn cũng khá ấm áp.

    Sáng hôm sau, hắn dậy sớm việc hắn cần làm sớm nhất là hòa ly với nữ nhân kia. Hắn vệ sinh người sạch sẽ rồi cùng y đi tìm nàng ta có chuyện. Y theo sau hắn, y da ngăm đen nhương bộ y phục lại màu trắng càng khiến y hơi đen chút. Nhưng y bị mọi người nhìn không chừa chỗ nào cả, y sợ hãi muốn mặc kệ họ lại bị nói xấu danh dự, y chỉ biết chịu đựng nhưng hắn thì không. Hắn lườm mấy người kia, bọn họ khiếp sợ thu hồi ánh mắt.

     Hắn đến cửa nhà quan huyện Cảnh Bình lớn hơn hắn vài tuổi. 

“Châu Anh ngươi ở đâu, mau ra đây cho ta. Các người đây là muốn ước hiếp người quá đáng, nếu ra sớm ta nói chuyện đàng hoàng còn không thì..”

     Định nói tiếp thì người ra mở cửa là Cảnh Bình theo sau là Châu Anh mặc áo yếm có dấu vết ân ái với nhau, y nhìn được những vết đó liền đỏ mặt trốn sau hắn. Hắn cười trừ nói nhỏ với y.

“Ngôn Nhu thích những dấu ấn ái đấy nhỉ. Phu lang có muốn không để ta làm.”

    Y bị hắn nói đến mặt càng đỏ hơn, y chỉ muốn tìm một cái lỗ để trốn đi. Châu Anh ôm cánh tay của Cảnh Bình nũng nịu.

“Tướng công à, sao lại để thiếp ở một mình trong phòng vậy... À, hóa ra là tên vô dụng Quân Hạo hahaha. Bị ta hạ độc vẫn còn sống được.”

     Hắn với khuôn mặt vô cảm chỉ chào một tiếng cho qua, rồi vào nhà Cảnh Bình. Y rất hận người nữ nhân trước mắt vì nàng ta đã hại người y thương. Lần này y nhất định sẽ không để chuyện đó xảy ra nữa.

     *Về quá khứ: Y vì bận đi mua chút đồ do Châu Anh sai, nên không hề biết vụ việc trong nhà. Châu Anh nhân lúc nhiều người tỏ vẻ đáng thương bị ức hiếp. Sau khi mọi người rời đi ả bỏ bộ mặt thật đổ độc vào miệng hắn. Y vừa về thấy cảnh đó liền ôm lấy hắn.... 

      Châu Anh rất ung dung làm nũng với Cảnh Bình mặc kệ hắn đang ngồi đối diện ra sao. Hắn cũng không để tâm, đưa ra giấy hòa ly cho ả rồi rời y tiện tay lấy lại vòng ngọc hắn tặng cho ả. Châu Anh cũng chẳng để tâm, khi cả hai vừa bước ra ngoài bên trong đã có tiếng rên rỉ mê muội. Tâm hồn y quá mong manh vừa nghe đã xấu hổ rồi, hắn nhân lúc bóp nhẹ cái bờ mông mà hắn bị quyến rũ đã lâu. Y bị bóp bất chợt phát ra tiếng kêu rất ái muội, y xấu hổ ngay lập tức che miệng vùi đầu vào lòng hắn. Y rầu rĩ lên tiếng có chút oán hận với hắn nói.

“Là ngài bóp mông nô, nô không cố ý phát ra tiếng gây hiểu lầm đó.”

    Hắn mỉm cười bóp thêm cái nữa cho đỡ nhớ rồi dỗ y.

“Là ta sai, Ngôn Nhu muốn bồi thường cái gì?”

     Y chẳng biết làm gì nên đành thôi cùng hắn về nhà. Vừa vào nhà là đã gặp bá mẫu của hắn đang ngồi trên ghế. Bá mẫu vui vẻ ra tiếp đón, thấy y liền tiến tới vỗ mông vui vẻ.

“À, con là phu lang của nhóc nhà ta à. Mông mẩy như này chắc sinh hài tử dễ rồi đây. Còn thằng nhóc kia, chuyện có phu lang quan trọng như vậy sao không nói một tiếng với bá mẫu.”

     Hắn chẳng biết nói gì hơn về bá mẫu năng nổ này nữa. Hắn không biết tại sao bá mẫu lại sang đây liền nói.

“Bá mẫu à, người biết chuyện gì rồi hả. Sao lại sang nhà con vào lúc này chứ?”

   Bá mẫu vẫy vẫy tay mà đến gần y dứt khoát nói.

“Phu lang của cháu ta thật ngoan nha. Thằng nhãi lắm chuyện này, còn định giấu bá mẫu đến bao giờ đây hả. Ta nghe người trong xóm kể hết rồi nên qua đây luôn.”

    Hắn kéo y vào nhà và coi như qua chuyện. Bá mẫu ngăn lại hỏi tội.

“Bao giờ ngươi cưới, nói đi bá mẫu giúp ngươi chuẩn bị, còn bá phụ nữa nhà mình đông phải cho con một lễ thành hôn tốt chứ. Ta bảo ngươi này, cái ả Châu Anh kia mắng cả nhà mình đấy, nam tử ngốc đi cưới ả rắn riết giờ bỏ rồi thì tốt.”

      Hắn thấy Châu Anh kia hại gia đình "mình" như vậy trong lòng thầm trả đủ đôi cẩu nam nữ kia. Hắn cùng y và bá mẫu vào nhà nói mẫu chuyện cho lễ thành hôn này.

“Dạ con nghĩ sẽ vào ngày 1 tháng 9 ạ. Sắp đến rồi còn vài ngày là đến.”

    Bá mẫu đưa hắn một cử chỉ tốt, bá phụ từ đâu vào nhà hắn đằng sau còn có rất nhiều người là gia gia còn có thím, mợ. Hắn vui mừng chạy đến ôm mọi người, y nhìn một cảnh này trong lòng ấm áp nhưng không ngờ mọi người đều là đến hỏi y. Hắn ôm gia gia vì gia gia này thật sự rất giống ông của hắn ở thế giới cũ.

“Gia gia à, con nhớ gia gia lắm. Lần này con không để à đàn bà kia mắng gia đình ta nữa con chọn sai người rồi.”

    Gia gia vui vẻ ôm đứa cháu trong lòng an ủi.

“Này hán tử không khóc. Gia gia sẽ giúp con, nào chúng ta chuẩn bị cho ngày trọng đại cho đứa cháu ngoan này đi. Không uổng công nuôi dưỡng lâu nay của chúng ta.”

     Mọi người đều làm việc theo sở trường của mình hết, bá phụ sôi nổi mở lều to tránh mọi người bị nắng. Các ca nhi cùng song nhi vào bếp nấu chút cơm, hắn bị các hán tử nhỏ vây quanh hỏi rất nhiều a.

     Khung cảnh ấm áp này y lần đầu có được, nước mắt không kìm được khóc, bá mẫu thấy y khóc lo lắng an ủi y. 

“Khóc cái gì. Này mọi người đang vui mà, con đừng khóc bá mẫu thương ha. Nhanh tiếp tục đi, không khí vui đừng khóc. Khóc thì mọi người khóc theo thì mệt lắm.”

    Bá mẫu chọc cho mọi người cười rất nhiều y vội lau nước mắt tiếp tục làm việc. Đến giờ cơm, mọi người phải lấy thêm mấy cái bàn ghế ghép lại cùng ăn uống vui vẻ. Các nhi tử nhỏ nhỏ cứ thích được bế trong lòng hắn, hắn lại thích nên không buông được. Bá mẫu thấy con mình được hắn ôm liền mỉm cười nói.

"Đấy, cứ tập dần cho quen, sau này phu lang nhà có nhi tử lại ôm suốt. Tập đi nhi tử quấy còn biết dỗ, đừng để phu lang mệt. Con mà làm phu lang mệt thì biết tay bá mẫu đấy."         

    Bá mẫu nói khiến mọi người lại cười nhiều khung cảnh ấm cúng tuyệt vời từ gia đình.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play