Xuyên qua thành phản diện cưới được hiền phu xấu xí

5. Chuẩn bị cho ngày cưới (18+)


2 tháng


Vào tối hôm chuẩn bị diễn ra lễ cưới, bá mẫu cũng là song nhi liền kéo y vào phòng nói nhỏ. Y cũng hơi hoang mang nhìn hỉ phục lộng lẫy kia, bá mẫu bắt y cởi y phục để thử hỉ phục nếu không vừa còn sửa. Ai ngờ lại là mặc rất vừa người y, cái bụng y nhỏ do việc hay bị bỏ đói đến nhà Quân Hạo cũng được ăn uống đầy đủ nhưng y lại ăn rất ít. Bá mẫu thấy y xinh đẹp như vậy liền vui vẻ để y ngồi xuống giường nói chút chuyện.

“Ngôn Nhu à, ta bảo con về lễ nghi khi gả qua của song nhi một chút. Do con không có gia đình lên phải vào nhà của Song Linh ở đó chờ Quân Hạo đến đón, con yên tâm ở đó họ sẽ giúp con nói hết về quy tắc. Tối nay con không được ngủ ở đây, cùng bá mẫu đi đến Song Linh trấn nha.”

     Bá mẫu nắm tay và cho y hỉ phục vào tay nải rồi dẫn y đến Song Linh trấn, ở đó đều là các song nhi khá lớn tuổi bị đuổi đi rồi lập nhà ở đây, họ luôn giúp đỡ các song nhi không có gia đình. Y vừa bước vào thì có một người khá lớn tuổi đi đến nắm tay y, là Tinh Thi. 

“Ta là song nhi Tinh Thi người mở ra trấn Song Linh này. Dù con có chút không xinh đẹp nhưng đừng hạ thấp bản thân, lại đây chúng ta dạy con về lễ nghi.”

      Bá mẫu cũng tạm biệt y mà đi về nhà, y bị giáo huấn một lúc lâu rồi được đưa cho cuốn sách "Xuân Tình" y mở ra toàn là hình ảnh ca nhi đang bị hán tử làm tình. Y xấu hổ gấp sách vội, mọi người đều mỉm cười nhìn y ngây thơ. 

      Đến sáng hôm sau, mặt trời trưa lộ đã có song nhi nhỏ nhỏ chạy đến gọi y dậy. Đầu tiên vẫn là bắt y đọc lại và ghi nhớ lễ nghi, tiếp là công đoạn mặc hỉ phục đán lẽ ra tiếp theo sẽ là trang điểm nhưng song nhi không làm mà bắt y khơi chỗ đó ra để làm công đoạn nhét gậy gỗ vào niệu đạo, Tinh Thi bôi trơn gậy gỗ rồi cẩn thận đưa vào niệu đạo của y. Gậy gỗ chỉ nhỏ bằng tay hài nhi nhưng lần đầu của y bị làm vậy thực đau, nước mắt y lăn dài trên mặt, y khó khăn cầu xin Tinh Thi.

“Thưa trưởng bối, xin nhẹ tay chút nô lệ rất đau ạ.”

      Nhưng nhận lại là sự mạnh bạo, Tinh Thi cau mày thử sẵn dây roi mây ngắn đánh hai roi vào mông y. Y đau đau khóc, Tinh Thi mệt nhọc nhét xong rồi cẩn thận đỡ y ngồi trên bàn trang điểm. Khi ngồi chỗ đó của y càn sưng đỏ trông thấy, vì gậy gỗ cũng nhẵn bóng lên càng tiến gần hơn. Tình Thi lau nước mắt cho y cẩn thận nói.

“Ta không cố ý đánh con, nhưng việc khóc và cầu xin phu quân khi phu quân muốn làm chuyện đó thì không được. Con đừng quên lễ nghi đó, đau chỗ đó cũng không được mong phu quân dừng lại, nhớ kĩ lời ta.”

     Y vội quên lỗi đau mà tiếp tục trang điểm, để mình tươi tắn nhất khi được gả cho người mình thương. Sau khi xong xuôi y được ngồi trên ghế ở ngoài rồi đội khăn voan đỏ chờ Quân Hạo đến rước y về nhà. Nhưng nào ngờ họ biết y là nô lệ liền thay đổi một chút, Tinh Nhi lấy thêm cái vòng gỗ gắn vào hai chân y, vòng gỗ còn đang kéo theo hai viên sắt tầm 2cân. Y rất bất ngờ nhìn vòng gỗ vì nó khá đau dặm cắm vào chân y chảy máu. Tinh Thi không thương tiếc quất roi vào vai chân y, đôi dày y đang đeo cũng bị gỡ bỏ, đôi chân đen chai sần còn có vết nứt được lộ rõ. Y sợ hãi đen rụt chân vào chân váy. Y run run không dám nói gì chỉ được ngồi một góc, chỗ kia lại sưng to thật sự rất thương. Tinh Thi liền thay đổi chút thái độ mà nói với y.

“Đồ nô lệ không biết trên dưới còn giấu thân phận với ta. Ngươi dù là có là ai nhưng thân phận nô lệ mà xứng được với ngài quan huyện Quân Hạo hả. Ta thật là nhìn lầm, ngay từ đầu người xấu xí như vậy ta không nên nhận.”

     Y bị chửi chỉ biết co người một góc mà âm thầm lau nước mắt, một lúc ngồi đó chịu đựng nỗi đau. Từ xa xa là tiếng kèn trống vang vang trong sân vắng, Tinh Thi vội thay thái độ đi ra uyển chuyển nói ngon nói ngọt với Quân Hạo.

     Hắn mặc theo hỉ phục càng làm các song nhi mê mệt trước sự oai phong của hắn, hắn chỉ biết mỉm cười cho qua rồi muốn tiến lại ôm lấy y đi ra chậu lửa, nhưng nào có được. Tinh Thi vội ngăn lại nói.

“Này quan huyện, ngài đừng quên sính lễ rước phu lang, còn phát quà cho mọi người nữa.”

    Hắn nhìn khuôn mặt của người này trong lòng đều là không lành, hắn lắc đầu rồi nói.

“Không được, sính lễ là của phu lang nhà ta. Tinh Thi đây xòe tay ra là có ý gì vậy.”

    Tinh Thi cắn răng nhìn hắn, chịu nỗi nhục này Tinh Thi không muốn. Tinh Thi vội ngăn lại ép hắn uống chén rượu rồi đi lấy phu lang sau. Hắn không chần chừ uống hết và lại gần bế y trên tay, y bị thay đổi tư thế chỗ đó liền làm ra sự khoái cảm lạ lùng, y chịu không nổi rên một tiếng may mắn là quá ồn không ai nghe được. Quân Hạo thật sự là bị đứng hình trước tiếng rên đó, tiểu tử nhỏ của hắn nào chịu nổi nhưng vẫn là nhịn đến tối. Hắn thay tư thế bế cho y thoải mái rồi cùng bước qua chậu lửa. 

       Y an tâm dựa vào người Quân Hạo không còn sợ hãi nữa, y thật sự rất sợ bị chửi rủa của mọi người. Mặt y cũng là dạng xấu không giống hắn, hắn có mặt khá dễ thương còn thư xinh nhưng khi tức vẫn ra dáng nam tử oai phong. Y ngày nào cũng chọc Quân Hạo vui vẻ, y rất thích khuôn mặt lúc hắn làm nũng với y, nhưng kỉ niệm đó thật khó quên. Nhưng mọi thứ bị thay đổi hoàn toàn khi Quân Hạo yêu Châu Anh, nàng ta không biết làm hắn cười vui nên nhiều lúc hắn uống rượu giải sầu, nhưng Quân Hạo tửu lượng đâu cao say rồi không nôn thì nói nhảm. Nàng rất ghét bỏ mà đi luôn, hắn lại sầu bi mà tâm sự với y. 

      Quân Hạo nhẹ ôm y cùng y vào nhà, nhưng các lễ nghi vẫn phải làm. Y bị sưng to ở đằng sau lên quỳ lại gây khó chịu, hắn làm nhanh rồi cùng y vào phòng. 

     Vừa bước vào phòng chân y liền mền nhũn hữu lực mà ngã ra đất, may hắn đỡ kịp. Y run rẩy vì chỗ đằng sau đều sưng to, chân đau đớn cho gỗ cắm vào. Y đau đớn dựa vào người hắn, hắn chẳng biết làm sao đành hỏi y.

“Ngôn Nhu à, chúng ta sau này làm phu phu với nhau, phu lang có cho phu quân xem thân thể không?”

     Mặt y đau đau chỉ muốn hết đau làm sao nghe rõ ý gì liền gật đầu mà dựa người hắn.  Hắn cũng đã nhìn nam tử nhiều rồi cũng không ngại kéo quần lót của y xuống, dưới mông có cái lỗ nhỏ sưng đỏ xung quanh. Có gậy gỗ hơi nhô ra ở đó, hắn cẩn thận gỡ ra, khi được gỡ ra y đau đớn khóc mà ôm chặt hắn. Khi bỏ được gậy gỗ ra hắn sờ chút có nhiều chất dịch ở đầu gậy gỗ, còn niệu đạo của y cũng bắt đầu chảy ra chất dịch. Y bị kích thích này trong lòng khó chịu được nói.

“Phu quân, Ngôn Nhu mong phu quân động phòng với Ngôn Nhu. Ngôn Nhu xấu xí quá thì phu quân đừng nhìn là được, xin phu quân đừng ghét bỏ Ngôn Nhu xấu xí.”

     Y khóc mà ôm chặt hắn, khăn voan vẫn còn đọng lại trên đầu y, hắn cũng gỡ xuống. Nhìn cái xích khiến y đau, hắn bực mình dùng sức gỡ ra rồi bôi chút thuốc vào vết thương ở chân. 

Hắn ngước lên nhìn mặt y bị đôi môi đỏ kia hắn nào kìm được liền hôn xuống. Dù sao vẫn còn sớm mọi người đều ăn no rồi về, có mỗi bá mẫu cùng bá phụ ở lại dọn dẹp rồi cũng ngủ. Phòng hắn nào có cách âm, âm thanh y rên rỉ hai người đều nghe được họ cười cười vui vẻ rồi vào phòng ngủ không ảnh hưởng hai người bọn họ.

     Y bị hôn đến khó thở hắn mới buông tha, tay hắn nhẹ cởi y phục của của hai sang một bên, nhìn y dưới thân khuôn mặt đẹp như vậy hắn liền muốn ăn. Y bị nhìn đến ngượng ngùng, hắn cẩn thận đưa dị vật đã cương lên vào niệu đạo của y, lần đầu bị đưa sâu như vậy y khó chịu khóc lớn. Hắn thở dài hôn y một cái rồi nói.

“Phu lang ngoan, mau thả lỏng. Không thả lỏng sẽ đau lắm.”

    Y nghe lời đen người thả lỏng, dị vật của hắn đã được đưa vào hết, nam căn của y liền rỉ ra chất dịch trắng. Hắn mỉm cười lấy tay xoa miệng nam căn nhỏ y bị kích thích liền rên rỉ vài tiếng. Quân Hạo chuyển sự chú ý đến ngực y, hắn vừa luật động lên xuống với niệu đạo vừa trêu đùa hai đầu đào to to, mềm mềm. Hắn khiến y lần đầu trải nghiệm đều là sung sướng đến vậy, hắn há miệng mút trọn đầu ngực đó nhưng nào dễ mà mỗi mút hắn chơi đùa một chút rồi cắn nhẹ. Y bị nhát cắn này một lần nữa xuất ra tinh dịch.

   [Còn đoạn sau mọi người tự nghĩ ra nhé ^^]

     

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play