Sáng sớm mùa đông, sương mù giăng kín, những giọt mưa bụi che phủ cả ô cửa sổ, Khâu Dương trùm chăn bông nằm bên khung cửa, cậu hà hơi làm một khoảng kính bị mờ đi, cậu chơi rồi nghiện luôn, cứ nằm bên cửa đùa nghịch..
Tần Hiện mang ly sữa ấm vào phòng khách, gọi cậu qua ăn sáng.
Ở một góc dưới bàn ăn, Tiểu Hôi đã ăn xong nửa phần thức ăn cho chó. Khâu Dương ngồi vào bàn, nó liền ngậm bát ăn đến cạnh chân cậu, đặt mông lên chân cậu chủ nhà nó, bộ lông mềm mại ấm áp như cái túi sưởi chân di động vậy.
Khâu Dương cười híp mắt duỗi chân ra, lòng bàn chân cọ xát, đùa nghịch lớp lông trên lưng của Tiểu Hôi, Tần Hiện đang uống cà phê cũng liếc qua: “Ăn đi”.
Khâu Dương uống sữa hai bữa sáng tối mỗi ngày, nhờ đó cao lên không ít, hồi trước mới đứng tới ngực Tần Hiện, nay đã sắp đụng cằm. Trong nửa năm ngắn ngủi này nhóc con lớn nhanh đấy, nhưng cũng chịu nhiều đau đớn, về khuya thi thoảng cậu sẽ bị chuột rút.
Anh vẫn nhớ có lần Khâu Dương ôm bắp chân ngồi dưới đuôi giường, anh vừa từ phòng sách về thì thấy cậu ôm chân không nói tiếng nào, anh sờ thử bắp chân, cảm nhận rõ ràng bắp chân đang co rút. Anh hỏi cậu có đau không, Khâu Dương đáp không đau, anh phóng ra ánh mắt áp bức, thế là cậu ngập ngừng nói có đau, hơi đau một chút.
Tóm lại thì đau một chút cũng là nói dối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play