Khâu Dương cố khép cặp đùi đang bị tách ra, bàn tay anh vẫn liên tục phát xuống bờ mông. Khâu Dương không nhịn được muốn bỏ chạy, Tần Hiện ôm cả eo và chân cậu trong khuỷu tay, bàn tay thì kiềm chế bắp chân của cậu.
Tần Hiện hơi dùng lực, kéo nhóc Khâu Dương đang vểnh mông bò đi quay trở lại, áp chặt vào lòng: “Xấu hổ còn biết chạy hử?”.
Khâu Dương đưa hai tay ra sau che chỗ bị đánh thì không che được vùng đằng trước, cậu xấu hổ lắm, cầu xin anh tha cho: “Em biết sai rồi ạ, em sai rồi”.
Khâu Dương càng xin tha, Tần Hiện càng nhìn chằm chằm vào mắt cậu. Bàn tay đang giữ bắp chân cậu buông lỏng ra, biếng nhác vịn eo Khâu Dương, tiếp đó lần mò vào bên trong sờ soạng, một tuần không gặp, hình như cậu gầy đi, da thịt anh nuôi ra bị mất chút ít rồi.
Tần Hiện dùng gang bàn tay vuốt ve eo của nhóc con, đầu ngón tay ma sát một vòng, Khâu Dương sợ run trong lòng anh. Hàng lông mi ẩm ướt đọng những giọt nước nhỏ lộ vẻ buồn bực và lên án, nhưng vẫn cứ vùi trong ngực Tần Hiện, anh ăn hiếp cậu kiểu gì cũng không phản kháng, chỉ im lặng chịu đựng “hình phạt” này.
Trong xe im ắng, Khâu Dương không kiềm nén được mà phát ra tiếng rên khẽ, hết tiếng này đến tiếng khác, kêu lại rồi run người, phản ứng hệt như chú mèo bị trêu đùa. Động tác của Tần Hiện trở nên xấu xa hơn, Khâu Dương giương mắt nhìn anh. Cậu hơi xoay người định kéo quần lên, Tần Hiện áp cổ tay cậu lên người: “Không được mặc”.
Khâu Dương bị ức hiếp nặng nề rốt cuộc cũng trừng mắt với anh, Tần Hiện cười: “Không cho em mặc”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT