Bình minh ngày tới, Khâu Dương nôn nóng dắt Tiểu Hôi đến khu nhà ở. Hôm qua cậu ngủ ở ghế dài bên đường, hơi bị cảm do nhiễm lạnh, nhưng nó không hề ảnh hưởng tới tâm tình nhặt ve chai của cậu, sự vui sướng lan đến từng bước chân.
Khâu Dương và Tiểu Hôi đứng cách khu nhà mấy chục thước để đánh giá toàn cảnh, cậu chắc chắn không có dân cư rồi mới cẩn thận đến cửa ra vào, tìm bác bảo vệ kia qua cánh cửa phòng bảo vệ.
“Bác ơi ~”
Bác bảo vệ thò đầu ra, thấy là cậu thì bật cười: “Tới sớm vậy à” – Bác bảo vệ đang nhai bánh quẩy, hỏi cậu- “Nhóc ăn sáng chưa”.
Khâu Dương gật đầu liên tục, chuẩn bị giao Tiểu Hôi cho bác ấy.
Cái đuôi của Tiểu Hôi đung đưa, nhìn chằm chằm bánh quẩy trong tay bác bảo vệ làm bác cười ha hả. Khâu Dương kêu khẽ, ngại quá đi mất, cậu cúi người vỗ nhẹ đầu chú chó: “Đừng hư nhé, ngoan ngoãn chờ anh ra”.
Tiểu Hôi liếm liếm tay cậu, Khâu Dương bắt đầu đi vào khu nhà ở, bước chân thoăn thoắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play