Khâu Dương ngập ngừng bất an đứng ngoài cửa, gương mặt lộ rõ sự tự ti và ngại ngùng.
Nhà của Khâu Dương sạch sẽ hết sức, ngay khi mở cửa là thấy một chiếc thảm, chân cậu toàn là bùn đất, đâu có dám bước vào. Cậu quay đầu nhìn, gạch men sáng bóng sạch sẽ bị cậu giẫm lên, in lại chuỗi dấu chân bẩn thỉu, sàn nhà phản chiếu dáng vẻ xấu hổ của cậu, cậu rất muốn tìm đồ lau nhà ra lau cho sạch chỗ mình đi qua.
Tần Hiện nghiêng đầu qua, thấy nhóc con không theo kịp thì giục cậu: “Vào đi nào”.
Một suy nghĩ thoáng qua đầu Khâu Dương: “Hay là thôi đi…”
Cậu ôm Tiểu Hôi thật chặt, mới nãy trời mưa cậu cho Tiểu Hôi lại đình đá trú, trên đường tới đây cậu cẩn thận che chở nhưng lông nó vẫn hơi ướt.
Cậu sờ lỗ tai mềm mại của Tiểu Hôi, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm gạch men lót sàn.
Tần Hiện cúi đầu nhìn chung với cậu, ba giây sau đã hiểu nhóc con này đang ngại chuyện gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT