Lý Hồng Huyên ôm Tạ Hà, sắc mặt không chút biến hoá, y cắn lỗ tai của Tạ Hà, thấp giọng nói: “Thầy à, đừng có phát ra âm thanh đó nha, coi chừng bị người ta phát hiện ra đấy.”
Tạ Hà biểu tình quẫn bách cùng thẹn với đáy lòng, Lý Hồng Huyên lại hôn cậu, lúc này là ôn nhu triền miên. Tạ Hà nhớ tới bên ngoài có người, sợ hãi bao trùm lấy cậu, một chút cũng không dám phản kháng, hốc mắt phiếm hồng run nhè nhẹ, nước mắt theo khoé mắt chảy xuống.
Lý Hồng Huyên cúi đầu liếm đi nước mắt của Tạ Hà, tất cả đều là vị mặn, lại như mỹ vị không thể nào ăn đủ, thật khiến cho y càng muốn nhiều hơn nữa.
“Đừng khóc, nếu thầy cứ khóc như vậy tôi sợ tôi sẽ không nhịn được mà trực tiếp ở đây làm thầy đấy.” Lý Hồng Huyên thanh âm hơi trầm lại chân thật, còn mang theo hàm xúc ác ý nào đó, y chăm chú mà nhìn vào mắt Tạ Hà, yêu thương hôn xuống hàng lông mi rậm rạp kia.
Người bên ngoài gõ cửa trong chốc lát, phát hiện không có tiếng trả lời, nghĩ tới trong phòng không có ai liền bỏ đi.
Nghe thấy tiếng bước chân đi xa, thân thể của Tạ Hà lúc này mới dám thả lỏng xuống. Lý Hồng Huyên cảm thấy chơi đã rồi, nếu còn gây thêm sức ép cho thầy ấy khẳng định thầy sẽ giận mất, cuối cùng mới thả Tạ Hà ra.
Gò má Tạ Hà phiếm hồng, tầm mắt trốn tránh không dám nhìn Lý Hồng Huyên. Lý Hồng Huyên nhìn cậu, tận sâu dưới đáy mắt là sự ôn nhu vô bờ, nói: “Hôm nay tạm tha cho thầy, nếu còn có lần sau, sẽ không còn đơn giản như vậy nữa đâu.”
Y nói xong mới tự mình tiến vào phòng vệ sinh giải quyết dục vọng của chính mình.
【444: kí chủ đại đại, ngài có phải chơi rất đã ghiền hay không? 】 đúng vậy, 444 đã thông suốt rồi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT