Tạ Hà bước chân nhất thời cứng ngắc tại chỗ, lộ ra thần sắc hoảng loạn.
Alan thật ra sớm đã phát hiện ra Lý Hồng Huyên, nụ hôn vừa rồi, ngoại trừ vì chính hắn, kỳ thật cũng là để cho Lý Hồng Huyên thấy. Hắn nở nụ cười, giống như là mới phát hiện ra Lý Hồng Huyên, nói: “A Huyên, cậu tới từ lúc nào vậy?”
Lý Hồng Huyên buông xuống hai tay, từng bước một đi tới, bỗng nhiên không nói tiếng nào liền vung một đấm về phía Alan!
Alan cũng không phải người bình thường, hắn vô cùng hiểu rõ tính tình của Lý Hồng Huyên, đúng lúc tránh ra, nắm đấm ác liệt mang theo trận gió sượt qua má hắn, con mắt hắn nheo lại, thần sắc lạnh lùng, “Cậu muốn đụng tay đụng chân đúng không?”
Lý Hồng Huyên hai mắt sắc như dao nhìn hắn, lạnh giọng nói: “Đây là nhắc nhở.”
Alan nhún vai, khoé miệng mang theo ý cười: “Há, cậu lấy quyền gì mà nhắc nhở tôi, hai người là cái quan hệ gì chứ?” Đôi mắt hắn không chớp lấy một cái mà nhìn chằm chằm Lý Hồng Huyên, chậm rãi nói, ý tứ sâu xa: “Cậu đừng nói với tôi, các người là người yêu nha.”
Câu nói này, là bao hàm cả thâm ý.
Đối với những người như bọn họ, chơi quá phận cũng không sao cả, thế nhưng muốn xác định quan hệ, vẫn phải là được gia tộc cho phép mới được tồn tại. Nói cách khác, bất kể là hắn hay là Lý Hồng Huyên, kỳ thật cũng không thể cho thầy ấy một cái danh phận gì, hắn biết, Lý Hồng Huyên sẽ không có cách nào trả lời vấn đề này… Như vậy, thầy ấy cũng sẽ hiểu, rằng Lý Hồng Huyên bất quá cũng chỉ là đùa giỡn thầy ấy mà thôi, cùng hắn căn bản là cá mè một lứa, không có gì khác biệt.
Như vậy, hắn mới có thể thừa nước đục thả câu được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT