Ánh mắt của Tạ Hà mê man, bỗng dưng đánh mất khả năng khống chế thân thể, ý thức của cậu rơi tự do, hai chân mềm nhũn ngã xuống.
Lương Thành Sơn vẫn luôn ôm vai Tạ Hà, lập tức nhận ra Tạ Hà không thích hợp, vội vã ôm chặt lấy eo cậu để cậu không té lăn ra đất, vừa cúi đầu xuống thì phát hiện đồng tử của Tạ Hà đã tan rã, sắc mặt tái mét, cái trán cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, hình như đã rơi vào ảo giác đau khổ nào đó.
Lương Thành Sơn thay đổi sắc mặt, ném dù trong tay xuống, ôm ngang Tạ Hà lên, nhanh chóng trở về xe, sau đó dặn dò tài xế đi đến bệnh viện!
Dọc đường đi y vẫn luôn ôm chặt Tạ Hà vào lòng, duỗi tay ra vuốt ve trấn an cậu, cúi đầu hôn lên trán cậu, cố gắng làm Tạ Hà không còn khổ sở nữa, nhưng lần này Tạ Hà không có tỉnh lại, cậu nhắm chặt hai mắt, hàng mi run lên liên hồi, phát ra vài tiếng rên rỉ yếu ớt.
Đây là lần đầu tiên… Ngay cả lồng ngực của y cũng không thể làm Tạ Hà bình tĩnh lại.
Trong mắt Lương Thành Sơn hiện lên vẻ u sầu, y vốn cho rằng mình có đủ năng lực để làm Tạ Hà khôi phục lại bình thường… Nhưng giờ Tạ Hà lại liên tiếp xảy ra bất trắc như thế, tình huống không ngừng xấu đi, thậm chí cả y cũng không thể ứng phó kịp.
Y mang thương tổn đến cho cậu, đã vượt xa hơn cả dự tính của y, hơn nữa càng ngày lại càng bết bát hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play