Lương Trạch không chớp mắt nhìn thanh niên trước mặt mình, thanh niên yên tĩnh nằm trên ghế sô pha, hai mắt nhắm nghiền, hình như là đang ngủ, hai tay vẫn bị còng ở sau lưng, nghe thấy tiếng mở cửa, liền nhanh chóng mở mắt ra, mắt phượng đẹp đẽ lóe lên một tia sáng, hiển nhiên là chưa ngủ… Đợi thấy rõ người đến là Lương Trạch, vẻ mặt lập tức bình ổn lại, ý lạnh trong mắt cũng tản đi.
Lương Trạch nhanh chân đi tới, kích động nhìn Tạ Hà, lo lắng dồn nén bấy lâu nay liền bật thốt lên: “Em, em có khỏe không?”
Tạ Hà phức tạp nhìn hắn, khàn khàn nói: “Anh không nên đến đây.”
Trong mắt Lương Trạch thoáng qua một tia khổ sở, cuối cùng hắn cũng gặp lại được người yêu của mình, không nhịn được mà ôm Tạ Hà vào lòng, từng chữ nói: “Anh biết chuyện gì đã xảy ra, anh tin em vô tội, anh nhất định sẽ nghĩ cách cứu em ra ngoài!”
Ánh mắt Tạ Hà hơi động, im lặng nói: “Anh tin em?”
Lương Trạch không hề do dự nhìn vào mắt của Tạ Hà, nghiêm túc nói: “Anh tin em.”
Gương mặt lạnh lẽo của cậu rốt cuộc cũng có một vết nứt, trong mắt xẹt ngang qua một tia cảm động, cậu rũ mắt xuống, nhẹ giọng nói với Lương Trạch: “Cảm ơn anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play