Lương Trạch lập tức đứng bật dậy, nhìn chằm chằm Tạ Hà, trong mắt tràn đầy phẫn nộ và khiếp sợ! Lời chất vất thiếu chút nữa đã bật thốt ra khỏi miệng… Nhưng hắn rất nhanh liền chú ý đến hai tay Tạ Hà bị trói ở sau lưng, trên người còn lưu lại dấu vết bị tra tấn… Tất cả những thứ này đều chứng minh Tạ Hà không phải là tự nguyện, còn Tạ Hà nói câu kia, là đang ám chỉ hắn không được bại lộ thân phận của bọn họ.
Lương Trạch lập tức ý thức được có chỗ không thích hợp, cho dù lửa giận cuồn cuộn ở trong ngực, nhưng hắn cũng là người khôn ngoan, sẽ không biểu hiện ra điểm yếu của mình, sau một lát… Mới dùng giọng điệu bất ngờ nói: “Cha, chuyện gì thế này?”
Lương Thành Sơn cười nhạt: “Thì như con thấy rồi đấy.” Y nói xong nghiêng đầu cười sâu xa với Tạ Hà: “Sao lại đi ra?”
Tạ Hà quỳ một chân bên ghế sô pha, cúi người cười khẽ với Lương Thành Sơn, mắt phượng hẹp dài hiện lên sự lười biếng, âm thanh khàn khàn: “Ngài cũng đâu có nói là tôi không được ra ngoài, cho nên tôi mới ra ngoài tìm ngài… Tôi làm sai sao?”
Lương Trạch phải vất vả lắm mới kìm chế được lửa giận xuống, giờ lại nhìn thấy Tạ Hà ngoan ngoãn quyến rũ như vậy, gần như muốn cắn nát cả hàm răng, tông giọng cũng nâng lên một bậc, hỏi lại lần nữa: “Cha, cha vẫn chưa nói cho con biết chuyện gì đang diễn ra!”
Lương Thành Sơn lại không muốn để Lương Trạch nhìn thấy thân thể trần truồng của Tạ Hà, vừa nghĩ tới Tạ Hà và Lương Trạch rất có thể có quan hệ khác, trong lòng y chợt sinh ra một chút khó chịu, chậm rãi nói: “Cậu vào trước đi.”
“Vâng.” Tạ Hà cung kính đáp, cậu đứng lên xoay người đi vào trong, lúc đến chỗ rẽ, ở góc độ mà Lương Thành Sơn không nhìn thấy, liền chậm rãi lắc đầu với Lương Trạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT