Tiêu Diễn nhìn miếng ngọc bội bị vỡ tan tành ở trên đất, đối diện với ánh mắt lạnh băng của Tạ Hà, thân thể dần dần đông cứng lại… Cho dù trước kia y tổn thương Tạ Hà đến cỡ nào, thì Tạ Hà cũng chỉ sợ y, không tín nhiệm y nữa mà thôi, chưa bao giờ giống như bây giờ… Lạnh lùng đến cực điểm… Như đang nhìn một người mà mình vô cùng căm hận…
Ngay vào khoảnh khắc này y chợt nhận ra một điều, y đã thật sự mất đi người này rồi.
Tạ Hà nhìn Tiêu Diễn, dùng hết sức lực, chậm rãi mở miệng: “Xin vương gia, từ nay về sau đừng xuất hiện ở trước mặt của ta nữa.”
Nói xong liền nắm lấy cây gậy ở bên cạnh, chậm chạp đứng lên, khó khăn đi ra ngoài.
Nếu là thường ngày, Tiêu Diễn đã sớm chạy đến dìu hắn, nhưng lúc này y chỉ có thể đứng yên tại chỗ, y phát hiện mình không tài nào thể nhúc nhích được. Lời nói lạnh băng và ánh mắt căm hận kia của Tạ Hà như một con dao sắc bén giày xéo trái tim y, nói cho y biết, cả đời này hắn sẽ không bao giờ tha thứ cho y nữa…
Mà y cũng không có tư cách gì để cầu xin sự tha thứ…
Cuối cùng Tiêu Diễn trơ mắt nhìn Tạ Hà lướt ngang qua người mình, trong phòng chỉ còn lại một mình y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play