Trong đầu Tạ Hà nổ oành một tiếng, tại sao lại có thể như vậy được… Tiêu Diễn chính là người mà trước kia hắn từng cứu, là Nghiêm đại ca người bạn lúc nào cũng ôn nhu tri kỷ lắng nghe tâm sự của hắn. Hắn siết chặt ngọc bội trong tay, khi đó hắn vô tình làm mất, cũng không có để ý, không ngờ quay đi quẩn lại mấy năm, vẫn là về trong tay hắn…
Tạ Hà run rẩy nói: “Sao có thể…”
Trong mắt Tiêu Diễn tràn đầy trìu mến, khẽ mỉm cười, đè lại cuống họng phát ra âm thanh cổ quái: “Ngay cả ta mà ngươi cũng không tin sao?”
Ánh mắt Tạ Hà giật giật, hắn nghe thấy âm thanh không thể nào quen thuộc hơn, cuối cùng cũng tin Tiêu Diễn chính là Nghiêm đại ca của hắn.
Tiêu Diễn nắm lấy tay Tạ Hà, từ từ nắm chặt lại, dịu dàng nói: “Bây giờ vật đã về với chủ, thật ra năm đó ta rất muốn nói, ta thích ngươi… Xin lỗi, đáng lẽ ta nên nhận ra ngươi sớm hơn.”
Hồi sau, Tạ Hà cũng dần khôi phục lại tinh thần, hắn nhìn về phía Tiêu Diễn, ánh mắt phức tạp.
Cho nên, đây chính là nguyên nhân khiến Tiêu Diễn thay đổi thái độ với hắn sao? Bởi vì biết hắn là người đã từng cứu y, cho nên đối tốt với hắn như vậy, là xuất phát từ bù đắp ư…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play