Vẻ mặt của Tiêu Diễn bỗng dưng cứng ngắc, chỉ cảm thấy máu trong người mình đều bị đông cứng lại, toàn thân lạnh lẽo… Đây chính là đáp án của Tạ Hà sao? Ân cứu mạng quan trọng như vậy… Lẽ nào hắn chưa từng nghĩ cho bản thân? Chỉ muốn gặp lại được Tống Hành… Dưới cái nhìn của hắn, việc gặp lại Tống Hành, còn quan trọng hơn cả chuyện sống chết của hắn sao?!
Tạ Hà thấy Tiêu Diễn căng mặt không nói lời nào, liền giấu đi thất vọng nơi đáy mắt, cố gượng cười: “Khó lắm sao? Xin lỗi… Coi như ta chưa nói gì đi.”
Tiêu Diễn sâu sắc nhìn Tạ Hà, đáy mắt giãy dụa kịch liệt, chỉ cần y nói một câu không làm được, Tạ Hà nhất định sẽ không miễn cưỡng y… Nhưng, y không nỡ để Tạ Hà thất vọng một chút nào.
Hồi sau, Tiêu Diễn chậm chậm nói: “Ta có thể đưa ngươi đi.”
Lông mi của Tạ Hà run lên một cái, kinh ngạc nhìn y: “Thật, thật sao?”
Tiêu Diễn chậm chạp gật đầu, khàn khàn nói: “Thật.” Dưới cằm y căng ra, vẻ vui sướng khi nãy cũng biến mất không còn thấy tăm tích, chỉ còn dư lại bất lực vô tận. Đây chính là cái mà Tạ Hà muốn, y đã nói thì nhất định sẽ giúp hắn làm được.
Cuối cùng đôi mắt của Tạ Hà cũng sáng rực lên lần nữa, hắn ngồi dậy khỏi giường, giãy dụa muốn đứng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play