Hai cánh tay của Tiêu Diễn lập tức cứng đờ giữa không trung, cõi lòng tràn đầy mong đợi mà đến, nhưng cuối cùng chỉ nhận lại được một ánh mắt bi thương đầy tuyệt vọng như thế này, thật giống như y đến là để lấy mạng của hắn vậy.
Nhưng có thể trách ai bây giờ… Là y trước đó muốn mạng của hắn mà.
Tạ Hà thấy Tiêu Diễn không nói lời nào, ánh mắt càng thêm tuyệt vọng, cái mạng ti tiện này của hắn có chết cũng không hết tội, nhưng làm liên lụy đến Tống Hành thì hắn có chết cũng không nhắm mắt được, lại dập đầu một cái thật mạnh, đôi mắt đã bắt đầu ngấn lệ: “Xin vương gia hãy tha cho Tống đại nhân, ngài ấy không biết thân phận của nô, cũng không có ý định chứa chấp nô, là nô đã gạt Tống đại nhân, xin vương gia xử chết nô.”
Sắc mặt của Tiêu Diễn càng lúc càng tái đi, sao y có thể đành lòng xử chết hắn chứ… Y thấy Tạ Hà quỳ như vậy, cố nén một tia phức tạp và mất mát ở đáy lòng, trầm giọng nói: “Ngươi đứng dậy trước đi đã.”
Tạ Hà không chịu, hắn quỳ ở trên đất run lên lẩy bẩy: “Nô không dám.”
Tiêu Diễn không nhìn nổi nữa, cũng mặc kệ hành vi này của mình có làm Tạ Hà cảm thấy đường đột hay không, duỗi tay ra bế hắn lên, nhanh chân đi về phòng của mình, sau đó nhẹ nhàng đặt hắn lên trên giường.
Tạ Hà không ngờ Tiêu Diễn lại hành động như vậy, nào dám ngồi nghỉ ở trên giường của Tiêu Diễn, lập tức giãy dụa muốn đứng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play