Thập Niên 60: Xuyên Thành Tiểu Mẹ Kế Của Nam Chính P2

Chương 253 [TN60: Xuyên Thành Tiểu Mẹ Kế Của Nam Chính]


2 tháng

trướctiếp

Triệu Hinh giả vờ gặp gỡ, vừa mượn quan hệ của chú Thế ở kinh thành đứng vững gót chân, không ngừng thay đổi từng công việc, vừa lấy lý do kinh phí để hoạt động, cướp đoạt tiền tài của Quả Đảng,

Chú Thế là một tên hồ ly già, sắp xếp cô ta vào nhà họ Từ, ra lệnh cho cô ta tiếp cận con rể nhà họ Từ - Tống Trí Lương, Tống Trí Lương đã là đối tượng chức vị cao nhất bọn họ có thể tiếp cận, chú Thế tuyệt đối không cho phép có bất kỳ thất bại nào.

Triệu Hinh ở nhà họ Từ làm việc năm năm, cô ta may mắn, con gái nhà họ Từ bị bệnh chết, Triệu Hinh không cần gánh vác tiếng xấu thông đồng với chồng người khác, năm năm sau nhà họ Từ muốn tìm người chăm sóc cháu ngoại, Triệu Hinh thành công nhập vai như mong muốn gả cho Tống Trí Lương.

Sau khi gả cho Tống Trí Lương cô ta càng có lý do đòi tiền chú Thế, tiền đến tay tùy tiện ngay lập tức xua đuổi chú Thế, ông ta dám giận không dám nói, dù sao thì bọn họ đập vốn gốc lên người cô ta.

"Cho nên các người không cần lo lắng, mấy năm nay tôi cho bọn họ tình báo rất ít ỏi, còn đều là chút cơ mật không liên quan." Triệu Hinh dập bỏ tàn thuốc lá, lại rút ra một điếu thuốc từ trong hộp thuốc đặt lên mũi ngửi.

"Viết tên, địa chỉ và ám hiệu liên hệ của người chú Thế này ra." Bùi Tịch An ra hiệu cho người ghi chép đưa bút cho Triệu Hinh.

"Nói nhiều như vậy, anh chỉ cảm thấy hứng thú với chú Thế của tôi, thật không thú vị." Triệu Hinh dí "xèo xèo" một cây diêm, viết ra một chuỗi họ tên, những người từng gặp cô ta đều khai báo rõ ràng, có thể nói là vô cùng phối hợp.

"Nói ra thì những phụ nữ trong khu tập thể này, các cô ta vừa ngu xuẩn vừa đáng thương, làm sao có thể muốn làm mẹ kế của người khác chứ? Tôi thật sự không nhìn nổi, quyết định ra tay giúp các cô ta." Nói đến đây Triệu Hinh "a" một tiếng: "Tôi đã quên mất Lục Nùng cũng là mẹ kế, tôi vốn dĩ cũng muốn giúp các cô ta, ai biết tên nhóc này quá thông minh, nhìn thấy tôi đã trốn đi, các người thật đúng là không phải người một nhà thì không thể tiến vào cửa mà."

Mặt Bùi Tịch An lạnh lùng: "Nếu cô muốn nói như vậy, không bằng nói về Chung Đại Nhân, anh ta đến bây giờ cũng không có khai ra cô. Còn có chồng của cô, anh ta muốn gặp cô, vì sao cô không gặp anh ta, những thứ này đủ cho cô nói rồi."

Triệu Hinh biến sắc, nhìn Bùi Tịch An cười lạnh, song phương đều là người thông minh, đều có thể nhìn ra điểm yếu của đối phương.

Điểm yếu của Bùi Tịch An là Lục Nùng, bởi vì quá quý trọng cho nên không muốn để cho cô để lại quá nhiều ghi chép trong sự kiện Triệu Hinh.

Điểm yếu của Triệu Hinh là Chung Đại Nhân và chồng, lý do cô ta không muốn gặp bọn họ cùng Bùi Tịch An thì hoàn toàn ngược lại, không phải quý trọng gì cả mà là đơn thuần cho rằng bọn họ không xứng nhìn thấy cô ta.

Sau khi tất cả đều ngả bài, Triệu Hinh không còn là Triệu Hinh nữa, cô ta là đại tiểu thư trước kia, cô ta là Vương Tâm Nghi, chẳng thèm liếc mắt nhìn Chung Đại Nhân và chồng một cái. Cô ta muốn gặp Lục Nùng là bởi vì Lục Nùng nhìn rõ cô ta, chống đỡ được thế công của cô ta, Lục Nùng mới có địa vị bình đẳng để nói chuyện với cô ta.

Một nguyên nhân khác, giống như ngay từ đầu, cô ta cảm thấy Lục Nùng rất giống mình trước đây.

Nhằm vào Lục Nùng cũng là nguyên nhân này, giống như bản thân Lục Nùng hạnh phúc sống, có người quý trọng, mà cô ta lại cả đời thân bất do kỷ, Triệu Hinh nhìn thấy khó chịu.

Đêm nay, Bùi Tịch An xoa chân cho Lục Nùng xong, lại bắt đầu xoa huyệt đạo trên thắt lưng cô, ngay lúc Lục Nùng hơi lơ mơ, Bùi Tịch An đột nhiên nói: "Triệu Hinh khai báo rồi."

"Cái gì?" Lục Nùng lập tức tỉnh táo lại, cô quá muốn biết chuyện của Triệu Hinh, vì thế mở to mắt chờ Bùi Tịch An nói.

Bùi Tịch An có chút hối hận vừa rồi nói thêm một câu, biết rõ lòng hiếu kỳ của cô mạnh mẽ, nhưng vừa rồi nhìn cô giống như mèo con ngủ gật, thật sự không nhịn được muốn chọc cô, kết quả ngược lại, trực tiếp đánh thức người.

Bùi Tịch An sờ sờ mũi, đành phải đơn giản kể lại chuyện của Triệu Hinh.

"Triệu Hinh vốn tên là Vương Tâm Nghi, Triệu Hinh là tên cô ta thay thế người khác..."

Bùi Tịch An nhẹ nhàng xoa mái tóc Lục Nùng, ánh đèn lờ mờ, một người lẳng lặng nghe, một người chậm rãi nói, thời gian dài đằng đẵng.

Lục Nùng nghe xong thổn thức không thôi, cô nghiêng đầu nghĩ đến một vấn đề sởn tóc gáy, Chung Đại Nhân lúc trước bắt Triệu Hinh trở về, sau đó lại nói cho Triệu Hinh thấy cô ta lần đầu tiên đã thích cô ta, vì sao thích cô ta lại không cho cô ta đi?

Lục Nùng nói phát hiện này cho Bùi Tịch An, hỏi hắn: "Anh đoán vì sao?"

Bùi Tịch An trầm mặc, hai người đều là người thông minh, đồng thời nghĩ đến một khả năng - chỉ có cô ta ở lại anh ta mới có thể có được cô ta.

Có lẽ đây mới là nguyên nhân Triệu Hinh từ đầu đến cuối hận và khinh thường Chung Đại Nhân nhất.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp