Lời còn chưa dứt, Cố Hoài đã nhắm mắt ngủ, Lục Nùng bật cười, "Thằng nhóc thúi, lại ngủ, mỗi lần gội đầu cho con đều ngủ thiếp đi, rất thoải mái nhỉ."
Chờ Lục Nùng gội đầu cắt tóc xong cho Bùi Tiểu Hạ, Cố Hoài mới tỉnh lại, cậu đưa tay ra duỗi eo, nhìn chung quanh một vòng, vui mừng nói, "Con đã về rồi."
Bùi Tiểu Hạ cười nhạo cậu, "Trở về? Anh hai anh ngủ tới mơ hồ nên nằm mơ hả, trong mơ đi tới nơi nào vậy?"
Cố Hoài trầm ngâm, "Chỉ là mơ à?"
Nghĩ đến tình cảnh trong mơ, Cố Hoài vứt bỏ xoắn xuýt ra sau đầu, "May mắn là mơ… Có điều, tại sao anh lại ở phòng khách vậy?"
"Anh ngốc hả? Mẹ đang gội đầu cho anh thì anh ngủ, khà khà, nhìn kiểu tóc của em này, đẹp ha." Bùi Tiểu Hạ lắc lắc đầu, khoe khoang với anh hai.
Cố Hoài choáng váng, nghiêng đầu nhìn về phía đồng hồ trên tường, mười giờ sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT