Mấy đứa trẻ bị sai khiến di chuyển ghế múc nước sôi, Lục Nùng và Bùi Tịch An vào phòng rửa mặt cầm cái thau.
Vừa vào phòng rửa mặt, Lục Nùng đã dữ dằn chống nạnh, xoay người chất vấn Bùi Tịch An, "Vừa nãy có phải anh lại đang oán thầm em không?"
Trên mặt Bùi Tịch An xẹt qua một nụ cười, "Tại sao anh phải oán thầm em?"
Lục Nùng cũng không ngốc, lời này của Bùi Tịch An rõ ràng chính là nhận tội, "Hừ, đừng cho là em không nhìn ra anh đang vờ vịt, em mới không nói."
Cô dương dương tự đắc hất cằm lên, "Đồng chí lão Bùi, chúng ta đều đã sống chung với nhau nhiều năm như vậy, em còn không biết anh sao? Anh nói xem vẻ mặt gì của anh mà em không hiểu? Vừa nãy rõ ràng đang oán thầm em, đừng hòng giấu diếm được em."
Nói tới chỗ này vẻ mặt Lục Nùng lại trở nên dữ dằn, "Không cho oán thầm em!"
Bùi Tịch An cười khẽ, nhẹ nhàng vòng lấy Lục Nùng, thở dài nói, "Thì ra đã qua lâu như vậy rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT