"Tiểu Hoài thức dậy rồi à, nhanh ăn sáng đi, bà không chờ đứa trứng lười mẹ của con nữa, để cho con bé cứ tiếp tục ngủ đi, chúng ta ăn trước." Một bà cụ bộ dạng hiền hòa thấy Cố Hoài đi xuống, vừa múc chào vừa lải nhải nói với cậu.
Ngồi ở chủ vị là một người đàn ông đang xem báo, sau khi Cố Hoài thấy rõ dáng vẻ của người đàn ông, con ngươi mở to ra, chính là Bùi Tịch An đã chết nhiều năm trước, Bùi Tịch An bây giờ tuy không còn trẻ, nhưng cũng không có già chút nào, vẫn đẹp trai, ung dung thâm trầm như thế.
Bé Hạ kia ngồi trong tay của Bùi Tịch An, lôi cánh tay Bùi Tịch An nói ríu rít không ngừng:: "Cha, bà ơi, mọi người nghe con nói, anh hai bị ngốc rồi, mới vừa rồi cũng không nhớ tên của con nữa. Mọi người nói đầu của anh ấy có phải bị hư hay không?"
Không đợi Bùi Tịch An và bà Ngô lên tiếng, bé Hạ sờ cằm một cái, nhanh chóng nói liền một mạch: "Hì hì, đầu của anh hai bị hư, đứa bé thông minh nhất nhà không còn là anh hai nữa, không phải sẽ là Bùi Tiểu Hạ con đây sao!"
"Anh cả của em bị em ăn mất rồi à!?”
Đi đôi với tiếng nói là một cái gõ đầu, Bùi Tiểu Hạ "Chao ôi" một tiếng che đầu lại: "Anh cả! Anh bắt nạt em."
Bùi Tranh hừ một tiếng, đi tới bên cạnh Cố Hoài ôm vai cậu: "Em hai, em phát ngốc cái gì đó, nhanh ngồi xuống ăn cơm đi, nếu không ăn nữa, sẽ bị bé ba ăn sạch đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT