Tô Mạn thì vừa tự nhiên vừa thoải mái, ngó sang cậu con trai ruột Thôi Hướng Bắc thì lại có vẻ hơi căng thẳng. Sau khi gọi một tiếng mẹ, anh chỉ liếc nhìn Thôi Vệ Quốc, rồi không nói gì thêm.
Thôi Vệ Quốc: "..." Cái thằng này, không biết nể nang gì cả!
Lý Thục Hoa rất muốn hòa giải mối quan hệ giữa hai người, nhưng trước mặt Tô Mạn nên không tiện. Đành phải mỉm cười kéo Tô Mạn nói chuyện. Tôn Cầm cũng tham gia. Nhờ vậy mà bầu không khí dần bớt lúng túng.
Lý Thục Hoa hỏi Tô Mạn công việc hàng ngày thế nào, có vất vả không, sau đó còn khen lấy khen để: "Lúc nào dì cũng nghe Tiểu Bắc nói cháu rất giỏi, ngay cả người ngay thẳng như ông Cố mà cũng thường khen cháu. Chưa gặp cháu mà dì đã thấy rất thích cháu rồi."
Tô Mạn cũng nhân cơ hội này cười nói đáp lại: "Cháu cũng không ngờ chú Cố lại quen biết với chú dì. Cháu còn tưởng là do cháu thật sự xuất sắc mới được sự ủng hộ của lãnh đạo."
Cố Thành cười nói: "Nói thế thì oan cho tôi quá cơ, Tiểu Tô, nếu cháu không có thực lực thì tôi cũng không thể tạo điều kiện cho cháu được."
Thôi Vệ Quốc cũng nói: "Tôi làm chứng cho, ông Cố là người công tư phân minh, rất chính trực, đáng tin cậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play